Chu Thời Dịch bước từ phòng tắm, đường nét khuôn mặt rõ ràng và sắc nét khi nước rửa sạch.
Đôi mắt vốn lạnh lùng, khi thấy bỗng nhuốm lên nụ .
Mắt ngừng liếc lên .
Hóa đàn ông hình chỉ tám múi bụng, cơ ngực, mà còn cả cơ cá mập!! Hoàn hảo!
Chỉ thôi, tự đỏ mặt.
Chu Thời Dịch ngẩng đầu sang, lập tức giả vờ chơi điện thoại, ngón tay lướt loạn màn hình.
Anh chẳng hề e dè, vẫy tay với : "Lại đây, Nặc Nặc."
"Muốn xem thì cứ xem, là của em, xem chẳng hổ ."
Bỗng nhớ đến lời .
định trò tinh quái, liền nắm lấy cổ tay, ôm lòng.
Anh hôn lên vành tai : "Ngoan nào, đừng chạm bậy."
"Em hiểu, em thấy mạng cũng eo đàn ông chạm bậy?"
Anh một cách khó hiểu.
Anh cúi xuống, bên tai : "Bởi vì..."
Nụ mặt khựng .
Không khỏi ngại ngùng đỏ mặt, chôn đầu cổ .
Buổi tối ngủ.
“Cho em hai lựa chọn, một là em ở phòng khách, hai là em đến phòng , sẽ ngủ sàn.”
suy nghĩ một chút.
Trả lời : “Vậy thì lựa chọn thứ hai, là phòng . Khó khăn lắm em mới đến , chắc chắn em ở bên .”
Chu Thời Dịch vài giây, ánh mắt một cảm xúc xa lạ mà hiểu , “Em chắc chứ?”
trực tiếp nhảy giường của , dài hình chữ đại:
“Chắc chắn như , chẳng lẽ còn ăn thịt em ?”
Anh một cái thật sâu, đôi mắt đen như vực xoáy.
Khiến mặt nóng bừng lên.
Một lúc , mới khẽ : “Cũng .”
Chu Thời Dịch kéo chăn đắp kín cho , hôn nhẹ lên trán : "Bảo bối, ngủ ngon."
Nghe bốn từ , khó lòng mơ .
Ngày đầu tiên, Chu Thời Dịch ngủ sàn.
Ngày thứ hai, vẫn ngủ sàn.
Người đàn ông trông khá nguy hiểm, nhưng sự kiềm chế của còn mạnh hơn tưởng.
Cuối cùng, liều dậy chui chăn của Chu Thời Dịch.
Hơi ấm của lan tỏa khắp .
thấy khẽ thở dài.
"Lần thứ hai chui chăn đấy, Nặc Nặc."
ôm cánh tay nũng như hồi nhỏ.
"Hai lựa chọn lúc , liệu thể lựa chọn thứ ba ? Đó là em ngủ chung giường với , như hồi nhỏ, ngủ cùng , ?"
"Em cũng là hồi nhỏ cơ ?"
"Chu Thời Dịch, em lớn từ lâu .” thì thầm bên tai , "Đã đủ sức chịu trách nhiệm từ lâu."
"Vậy ?"
Trước khi kịp phản ứng, đặt tay lên gáy , hôn tới. Tiếng "ừm" kịp thốt cũng cướp mất.
Rõ ràng là tấn công .
Chu Thời Dịch dễ dàng nắm quyền chủ động.
căng thẳng đến mức đặt tay ở .
Vậy mà còn rảnh trêu : "Vừa chẳng dũng cảm , giờ nhát thế?"
thốt nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/toi-va-anh-thanh-doi-duoi-su-chung-kien-cua-chiec-xe-dap-dien-yeu-quy/chuong-9.html.]
"Muộn , em ."
chìm đắm trong ánh trăng dày đặc, ôm lấy như níu giữ tia sáng duy nhất trong bóng tối.
Chước Chước Xuân Sơn Hạ
25
Mẹ với ở bên , gần như rơi lệ.
Nói: "Con đ.â.m cột điện thật uổng phí, đ.â.m cho đầu óc sáng suốt tỉnh táo, quyến rũ Thập Nhất của con."
: "..."
Nghiêm túc nghi ngờ họ du lịch là hành động chủ đích!
Dì Hà và bố Chu cũng vui.
"Không ngờ chú dì ngoài du lịch một chuyến, trở về thu hoạch như , chuyến thật uổng."
Dì Hà còn quả là đứa trẻ giữ lời hứa, lời lúc nhỏ đều , còn kéo nhóm gia đình họ Chu.
Một đống lớn tuổi gửi biểu tượng trung niên chào mừng , ngờ tới chút nào.
Chu Thời Dịch còn đổi hình đại diện màu đen bất biến từ lâu, thành ảnh chụp chung của và .
Dì Hà , năm đó bố Chu thích cái hình đại diện đen thui đó, bảo đổi cái hơn, Chu Thời Dịch cương quyết đổi.
khi ở bên , cuối cùng đổi.
Bố Chu: "Thằng nhóc giống bố, cũng chiều vợ."
cũng luôn nghĩ rằng may mắn, vặn gặp ngày đó, và yêu thích.
Cho đến khi chúng dọn nhà để chuẩn sống chung, lục tủ quần áo của Chu Thời Dịch và tìm thấy một chú gấu bông xí, cũ.
quá quen thuộc với nó .
Chẳng đó là chú gấu mà ngày xưa cũng ôm lấy .
Là thứ tặng khi chuyển nhà, vì chú gấu là thứ luôn mang theo bên , với lúc nhỏ nó ý nghĩa lớn, nên tặng cho Chu Thời Dịch.
Lòng xao động: "Anh Thời Dịch, còn giữ cái ?"
Chu Thời Dịch chú gấu, như thể nhớ những kỷ niệm ngày xưa, dịu dàng:
"Phải giữ chứ, quan trọng tặng, dù cũ nát cũng nỡ vứt ."
Và cả những lá thư cho ngày đó.
Cũng cất tất cả trong cuốn sổ, giữ gìn cẩn thận, dù những lời lẽ vụn vặt.
Mũi bỗng cay cay.
ôm từ phía , "Anh quá."
trong lòng , dựa n.g.ự.c rắn chắc của , lật giở những lá thư, khí tỏa mùi giấy thư cũ nhẹ nhàng.
Chu Thời Dịch : "Anh cho em nhé?"
ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."
Chu Thời Dịch thả lỏng dựa tường, một tay ôm eo , tay cầm lá thư bắt đầu .
"Anh, em cho phép bạn gái, trong lòng chỉ em thôi, vì chỉ thể là của riêng em, Lăng Nặc."
"Anh, hôm nay em mua chiếc váy , bảo em mặc giống tiên nữ lắm, hehe, khi về em sẽ mặc cho xem."
"Anh, tối qua em mơ thấy , trở thành chú rể của em, chúng sinh hai đứa con dễ thương, bảo bối Nặc Nặc vất vả ..."
lấy tay che mặt.
Anh dùng giọng trầm ấm của đàn ông trưởng thành những câu từ trẻ con , khiến lòng rung động khó tả.
"Thôi , đừng nữa, hổ quá."
Anh như thấy, tiếp tục : "Tối nào em cũng nhớ Thập Nhất da diết."
vội hôn vài cái lên môi.
Cuối cùng mới chịu dừng .
Chu Thời Dịch vang, đôi mắt như lấp lánh , rạng rỡ đẽ: "Đây đều là do bảo bối của cho mà, hổ gì chứ."
"Sau còn lấy xem xem nhiều nữa."
Bởi vì điều trong thư, đều sẽ dần dần trở thành sự thật.
(Hết chính văn)