Tôi Và Bản Thân Hoán Đổi Linh Hồn Cho Nhau - CHƯƠNG 10: CHÂU BẢO BỐI THẬT MỀM MẠI VÀ NGỌT NGÀO
Cập nhật lúc: 2025-09-15 11:38:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“.... A!”
Một cú đ.ấ.m như trời giáng nện thẳng trán của Hứa Thắng Thiên, khiến kịp phòng , lùi bốn năm bước, ngã phịch xuống đất rõ đau đớn.
Hứa Thắng Thiên cố gắng dùng tay che vết thương trán, nhưng m.á.u vẫn rỉ qua kẽ ngón tay mà chảy xuống. Men say lẫn dục vọng của cơn đau lấn át, tất cả đều tiêu tán chẳng còn sót gì, bây giờ miệng chỉ thể phát tiếng rên đau đớn hoảng loạn.
Thời Châu cảm thấy một cỗ chất lỏng dính nhớt chảy từ cằm xuống cổ, cảm giác ghê tởm hiện hữu đôi hàng lông mày càng gia tăng.
Ash , thật bẩn thỉu mà.
Rõ ràng cố gắng kìm nén lực tay lắm , mà m.á.u vẫn b.ắ.n dính hết cả .
Máu còn kịp lau sạch, cơn đau cũng kịp dịu bớt, Hứa Thắng Thiên trừng mắt đầy giận dữ, nghiến răng nghiến lợi bò dậy, hét lớn: “Thời Châu, mày con nó hổ ?”
Hứa Thắng Thiên thấy rõ ràng vẻ mặt lạnh lùng của Thời Châu, phản ứng chững nhưng cuối cùng cũng nhận nãy giờ đối phương đang diễn kịch, “Trước mặt mà dám giở mấy cái trò con nít ? Cậu tưởng đây là chỗ nào hả!”
Hứa Thắng Thiên bước từng bước gần, ánh sáng phản chiếu từ vết m.á.u trán, trông như một hung thần dữ tợn m.á.u lạnh đang đòi mạng.
“Hôm nay dám bước vô đây, thì đừng nghĩ còn cơ hội ngoài”
Không còn vẻ ham như ban đầu nữa, giờ đây cơn giận dữ xâm chiếm và chi phối.
Sắc mặt Thời Châu căng thẳng, chân âm thầm dồn lực chuẩn tung một cú đá, thì một bóng từ ngoài cửa vụt nhanh bên trong.
Thịnh Ngôn Văn bất ngờ xuất hiện chặn tay Hứa Thắng Thiên , cánh tay mạnh mẽ hất về phía . Cùng lúc đó, Thời Châu tung cú đá nhắm thẳng hạ thể của đối phương, đúng như ý định ban đầu của .
“...Á!”
Tiếng hét thảm thiết của Hứa Thắng Thiên vang vọng đến mức như phá tung trần nhà, ngã vật đất với vẻ mặt đau đớn gần chết.
Thời Châu hề để tâm tới tiếng hét tâm tê liệt phế của gã mà chỉ kinh ngạc Thịnh Ngôn Văn: “...Anh tại ở đây?”
Thịnh Ngôn Văn thấy vết m.á.u còn đọng cằm Thời Châu cùng với cái đồ gạt tàn thuốc cũng vết m.á.u trong tay , liền hỏi ngược : “Còn em thì ? Đang yên đang lành tại vướng tên ?”
Lúc còn ở ngay cửa phòng riêng, Thịnh Ngôn Văn trông thấy Thời Châu từ xa, trong lòng cũng dấy lên chút nghi ngờ. Không nghĩ tới mới cửa điện thoại một lúc, thấy Hứa Thắng Thiên trong bộ dạng như ma quỷ.
Cảm thấy sắp điều bất thường, Thịnh Ngôn Văn lập tức theo lên lầu, kết quả là đúng lúc bắt gặp cảnh tượng .
Xác nhận Hứa Thắng Thiên còn sức để bò dậy nữa, Thời Châu càng an tâm hơn khi Thịnh Ngôn Văn chỗ dựa kế bên, liền mở vòi nước, bắt đầu chỉnh trang trang phục và tóc tai của .
“Bị của công ty ‘lừa’ đến cái chỗ quỷ quái , bảo là đến để gặp nhà đầu tư của bộ phim “Loạn Thế”, vị Hứa tổng chắc là ý đồ với …”
Cậu rửa sạch vết m.á.u gạt tàn thuốc, đó rửa qua mặt và cổ của bản một lượt, mới ngẩng khuôn mặt đầy nước lên : “Như cũng thấy đó, là đang tự vệ chính đáng .”
Thịnh Ngôn Văn im lặng, trong ánh mắt thoáng qua một tia phức tạp.
Vì chứng kiến bộ quá trình Thời Châu bước phòng riêng, còn thấy thêm màn tự vệ chính đáng của nên điêu.
Trước đây Thịnh Ngôn Văn vẫn nghĩ Thời Châu ngầm chấp nhận những quy tắc ngầm vốn của Hoa Vực, nhưng bây giờ , thì là do định kiến với vì những quy tắc dơ bẩn của công ty cũ, hiểu lầm .
Trong lòng dâng lên một cảm giác áy náy, Thịnh Ngôn Văn liếc Hứa Thắng Thiên vẫn còn hồn, hỏi: “Bây giờ đánh thành nông nỗi như thế định giải quyết đây?”
“...”
Theo như kế hoạch ban đầu của Thời Châu là cho Hứa Thắng Thiên ngất , đó sẽ nhờ hệ thống sử dụng kỹ năng chụp những bức ảnh đắn của đối phương, dùng bằng chứng để uy h.i.ế.p và cảnh cáo .
Dù thì những nhà đầu tư như Hứa Thắng Thiên bình thường coi trọng mặt mũi thể diện, dù bước chân con đường , cũng tuyệt đối dám hé lộ nửa chữ về chuyện xảy tối nay.
Cách tuy tàn nhẫn khó coi nhưng ít nó đảm bảo hiệu quả.
Thời Châu chuyện cho Thịnh Ngôn Văn , dù mặt chồng tương lai, vẫn giữ hình tượng trong sáng cho bản .
Hứa Thắng Thiên nghiến răng nghiến lợi, thở hổn hển ngừng, còn cố vùng vẫy phản kháng: “Thời Châu, mày…mày cứ chờ đấy! Tao nhất định sẽ khiến mày thể nào tồn tại nổi trong cái giới giải trí nữa !”
Thịnh Ngôn Văn vốn ưa những lời uy h.i.ế.p của tư bản, sắc mặt càng trở nên ghê tởm hơn khi Hứa Thắng Thiên năng thô tục.
Anh tranh thủ tiến đến gần Hứa Thắng Thiên khi Thời Châu kịp hành động, chất vấn: “Hứa Tổng, nếu ngài thời gian la mắng khác, chi bằng nghĩ xem thế nào để bảo vệ bản ?”
Ánh đèn trần nhà đổ bóng xuống thể cao lớn của Thịnh Ngôn Văn tạo nên khí thế bức . Hứa Thắng Thiên ép tới mức lùi nửa bước, đang chặn mặt là Thịnh Ngôn Văn, thoáng chốc cả con như quả bóng xì , cổ họng nghẹn đắng thốt gì.
Thịnh Ngôn Văn ở mặt công chúng là một diễn viên nổi tiếng, nhưng thực còn một phận khác.
Trong giới giải trí Trung Hoa, công ty Bắc Đẩu Ảnh Nghiệp là một trong ba ông lớn chi phối cả giới, nó là tài sản của nhà họ Thịnh, chủ tịch của công ty đó chính là cha ruột của Thịnh Ngôn Văn.
Nói cách khác, Thịnh Ngôn Văn chống lưng lớn, bình thường ai dám đắc tội với cả.
Từ khi bước chân giới cho đến nay, Thịnh Ngôn Văn từng công khai thế của , nhưng ba năm một tư bản nảy sinh ý đồ sạch sẽ với .
Rốt cuộc ?
Sau khi Thịnh gia tin tức đó, liền lập tức tay, đến nửa tháng khiến tư bản điều đó phá sản bộ.
Chuyện trở thành bí mật công khai trong giới điện ảnh, từ đó trở ai dám động Thịnh Ngôn Văn nữa, ngay cả Triệu Diễn Thanh - kẻ xưa nay coi xung quanh gì - cũng nể mặt Bắc Đẩu Ảnh Nghiệp và Thịnh gia vài phần.
Hứa Thắng Thiên ngờ Thịnh Ngôn Văn đột ngột xuất hiện ở đây, lời còn mập mờ tỏ rõ ý che chở cho Thời Châu. Ý định “trả thù” trong lòng lập tức dội cho một gáo nước lạnh, dập tắt thương tiếc, chỉ cảm thấy bản sắp lâm đại nạn tới nơi.
“Hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi…”
Một Thời Châu đủ khiến khó xoay sở , bây giờ còn thêm cả Thịnh Ngôn Văn chen chân ? Ngoài còn truyền bảo hai họ như nước với lửa, lúc chung một chiến tuyến nó ?
Hứa Thắng Thiên trong lòng kêu khổ ngớt, cộng thêm cơn đau thể xác càng khiến diễn nhập tâm hơn, mắt tối sầm ngất xỉu.
Lúc , sự chú ý của Thời Châu đặt lên Hứa Thắng Thiên đang giả c.h.ế.t bất động đất, mà là dồn ánh mắt lên bóng lưng của Thịnh Ngôn Văn. Cậu bỗng dưng nhớ một chuyện.
Năm đó, khi Thời Châu trốn thoát sự khống chế của Hứa Thắng Thiên, do tác dụng của thuốc mà trở nên “mê man cuồng loạn”, khi mất ý thức, chỉ cảm thấy bản đ.â.m sầm ai đó, đến khi tỉnh thấy bản yên vô sự trong bệnh viện .
Do quá trình phát tán của thuốc quá mức kịch liệt mà Thời Châu từng cho rằng cái mà đ.â.m lúc chỉ là ảo giác…lâu dần cũng nghĩ đến nữa.
Giờ đây, khi Thịnh Ngôn Văn xuất hiện nơi đây, ký ức mơ hồ ban đầu dần dần trở nên rõ ràng hơn nhiều.
Người mà đ.â.m năm đó - thế mà chính là Thịnh Ngôn Văn!
Tim bỗng chốc nóng lên, bất tri bất giác nhận thấy ánh mắt của đang dừng .
Ánh mắt của Thịnh Ngôn Văn tập trung khuôn mặt của Thời Châu, mà là rơi xuống phần cổ của , trong ánh mắt thoáng hiện một chút ưu tư khó nhận .
Thời Châu nhanh chóng phản ứng , đầu ngón tay chuẩn ác xoa lên dấu vết ở bên cổ: “ là đánh , đó là vết bớt, thuận tay rửa mặt nên rửa trôi mất lớp makeup.”
Dấu vết đỏ sẫm làn da trắng như tuyết hơn cả bình thường của , như đó hoa mai đỏ nở rộ giữa trời tuyết, như vết hôn để những giây phút mặn nồng, rõ nét mà cũng quyến rũ. Kết hợp với vẻ ngoài vốn lạnh lùng trời sinh của , thật sự khiến khó lòng rời mắt.
Thịnh Ngôn Văn bỗng dưng chút luyến tiếc dời tầm mắt, khẽ “ Ừm” một tiếng.
Thời Châu nghiêng đến gần , chút căng thẳng nào của thoát khỏi cảnh giăng bẫy, “Sao cứ mãi ? Bộ lắm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/toi-va-ban-than-hoan-doi-linh-hon-cho-nhau/chuong-10-chau-bao-boi-that-mem-mai-va-ngot-ngao.html.]
“...”
Câu hỏi thẳng thừng đột ngột của khiến cho Thịnh Ngôn Văn khó mà ứng phó.
Anh về phía Hứa Thắng Thiên đang giả ngất chuyển chủ đề: “Người là đá cho ngất, chuyện còn sẽ thu xếp, cứ về ”
Dù gì nữa thì nhà vệ sinh cũng là một nơi thể nán lâu, sớm muộn gì cũng sẽ nhân viên phục vụ ngang qua phát hiện điều bất thường. Hai bọn họ là của công chúng nên nếu chuyện mà lộ ngoài thì chút nào.
Thời Châu hề nghi ngờ khả năng xử lý vấn đề của Thịnh Ngôn Văn, gật đầu thì thầm: “Quay về ? Có chút phiền phức nha”
“Sao cơ?”
“Quản lý và trợ lý của đều ở đây, tài xế đưa đến đây chắc cũng chịu lời , với chỉ sợ bên ngoài còn canh gác, dễ gì để rời .”
Thời Châu về phía Thịnh Ngôn Văn biểu cảm lộ vẻ ngoan ngoãn và khó xử mà chỉ đối phương mới thấy , vì lý do gì khác.
Cậu hiện tại thực sự “ phiền” Thịnh Ngôn Văn một chút.
Anh Thời Châu đang ở gần ngay mặt, khóe mắt ươn ướt của ánh đèn trần lộ một tia mơ hồ ướt át, trông cứ như một chú thỏ đáng thương vô tình sa bẫy.
Lúc đầu, ở cửa phòng riêng vì chút hiểu lầm nên thất lễ với , nên bây giờ trong lòng Thịnh Ngôn Văn vẫn một chút áy náy và cảm giác tội . Anh do dự , ba giây : “Đi thôi, đưa em về nhà.”
Thời Châu sớm đoán câu trả lời của Thịnh Ngôn Văn, đúng như mong đợi.
“Được ạ”
…
Nhờ phận hội viên của Thịnh Ngôn Văn, hai qua lối riêng khá suôn sẻ. Chiếc xe lặng lẽ lướt trong đêm về nơi cần đến.
Có lẽ vì bên cạnh là Thịnh Ngôn Văn, nên Thời Châu cảm nhận sự yên bình và tĩnh lặng mà lâu mới thể cảm nhận .
Cậu những bóng cây và đèn đường dọc hai bên đường vùn vụt bỏ phía , từng ký ức trong quá khứ lượt hiện lên trong đầu, cuối cùng dừng ở bộ phim đầu tay khi mới mắt.
Theo như lời đồn, vai diễn đó vốn dĩ thuộc về Thịnh Ngôn Văn, chính Thời Châu là cướp mất vai và đó cũng chính là nguồn căn gốc rễ khiến fan của hai nhà mãi mãi thể hòa thuận với .
Sau khi Thời Châu và Thịnh Ngôn Văn ở bên , cả hai cũng từng để tâm tới những chuyện vụn vặt đó. giờ đây, hiểu trong lòng trỗi dậy một ý nghĩ tìm hiểu đến cùng.
“ thể hỏi một chuyện ?”
“Hửm?”
Thịnh Ngôn Văn một cái tập trung lái xe theo chỉ dẫn của định vị.
Thời Châu mở lời: “Bộ phim truyền hình đầu tiên nhận khi debut, thật là do cấp cao Hoa Vực cố tình rút để ?”
Lúc đó, Thời Châu còn là tân binh, quyền chọn kịch bản. Đối mặt với vai nam chính bất ngờ rơi trúng xuống đầu, còn là tác phẩm chuyển thể từ tiểu thuyết đại IP nổi tiếng, đương nhiên hề do dự mà nhận lời.
Sau đó, một tài khoản marketing tung tin “giành vai”, thêm fan nhà họ Thịnh mắng chửi bài đăng Weibo, trong lòng tránh khỏi để một vết đục mờ nhạt.
Thịnh Ngôn Văn ngờ Thời Châu vẫn còn bận tâm về chuyện , liền giải thích bằng một giọng điềm tĩnh: “Bên nhà sản xuất xác thực là mời đóng, nhưng từ chối ngay từ đầu .”
Vai nam chính của bộ phim đó hợp với hình tượng của , bên phía nhà sản xuất chỉ đơn giản là lợi dụng độ nổi tiếng của để PR phim mà thôi.
“Sau khi từ chối vai diễn, liền đề xuất chấm dứt hợp đồng với Hoa Vực. Họ là một trong những nhà đầu tư của bộ phim đó, để đóng là quyết định hợp lý.”
Để hiểu hơn về bạn diễn sẽ hợp tác sắp tới của , mấy ngày nay Thịnh Ngôn Văn đều xem các tác phẩm hồi mới debut của Thời Châu. Nam chính do thủ vai nổi bật, thậm chí còn phù hợp hơn cả .
Chỉ đôi ba câu đơn giản, vết đục trong lòng Thời Châu cũng tan biến.
Cậu khẽ thở dài : “Hóa là .”
Vừa dứt câu, Thịnh Ngôn Văn liền cho xe dừng : “Đến nơi .”
“A?”
Thời Châu lúc mới phản ứng kịp: “Ừm, đến thật .”
“Người quản lý của em là Địch An? Chuyện tối nay em nhất nên báo với cô một tiếng, tránh phát sinh rắc rối cần thiết.” Thịnh Ngôn Văn nhắc thêm một câu: “Nước trong Hoa Vực sâu, Địch An là một trong ít đáng để tin tưởng.”
Ba năm , khi Thịnh Ngôn Văn và Cận Tùng thành lập công ty Thịnh Ngọc, họ từng đưa cành ô liu mời Địch An về hợp tác.
Chỉ là, lúc Địch An ký hợp đồng với Thời Châu - một tân binh mới mắt. Vì tinh thần trách nhiệm, cô lựa chọn ở , chuyển công ty.
“ sẽ ”
Thời Châu vẻ nghiêm túc chính trực của Thịnh Ngôn Văn, hiểu trong lòng nảy sinh chút ý trêu chọc. Cậu tháo dây an , nhân lúc xung quanh ai, nghiêng gần .
“Chuyện tối hôm nay, thật lòng cám ơn .”
Hơi thở ấm áp phả nhẹ như như , mang theo chút mùi vị mờ ám quấn quýt lẫn ám .
Ánh mắt Thời Châu lặng lẽ cụp xuống, dừng nơi nốt ruồi yết hầu của Thịnh Ngôn Văn.
Nốt ruồi màu nâu nhạt quá nổi bật, chỉ khi gần mới phát hiện . Mỗi yết hầu khẽ chuyển động vô tình cọ nhẹ đó - gợi cảm đến mức khó chịu.
Ví dụ như lúc chẳng hạn.
Dù vẻ mặt Thịnh Ngôn Văn biểu lộ gì, nhưng yết hầu khẽ chuyển động lên xuống vẫn vô tình tiết lộ tâm trạng đang mất bình tĩnh của .
Đó là một bí mật chỉ Thời Châu mới thấu .
“Không gì, hôm đó em lấy cớ giúp chắn rượu của đạo diễn Lăng, coi như trả ân tình đó cho em”
Thời Châu ngạc nhiên: “Anh chuyện đó ?”
Thịnh Ngôn Văn đáp: “Coi như là ”
Cả hai đều là những nổi tiếng trong giới giải trí nên hỏi thăm lịch trình công khai của đối phương cũng khó.
Thời Châu biện giải gì về chuyện đó, chỉ nở một nụ rực rỡ hiếm thấy - nụ mà hầu như từng để lộ với ngoài: “Thịnh Ngôn Văn, chúc ngủ ngon.”
“Ừa”
Một âm thanh ngắn bật từ cổ họng Thịnh Ngôn Văn, đầu tiên trong đời… nụ của khác cho ngẩn ngơ.
Rõ ràng chỉ mới gặp hai , mà mơ hồ thấy con thật ẩn lớp mặt nạ “lạnh lùng” .
Tựa như lớp băng mỏng tan chảy làn gió xuân, dịu dàng mềm mại như dòng nước uốn lượn quanh đầu ngón tay.
Có lẽ…còn phảng phất thêm chút vị ngọt.