"Chú ba con sao?" Ngô Giai Ý hỏi Diễm Tinh nhưng lại như là đang tự thắc mắc.
Sao người của Triệu Đức Hải lại ở đây? Còn vừa vặn lên kế hoạch bắt A Tinh chứ? Nhìn sự việc vừa rồi, là đã lên kế hoạch từ trước chứ không phải mới phút chốc nảy ra ý định bắt cóc này.
"Vâng ạ! Là mấy lần chủ ba dẫn con đi chơi, con đều thấy chú áo đen kia đi cùng cho nên khi thấy chú áo đen A Tinh liền tin tưởng."
Ngô Giai Ý nghe Diễm Tinh nói vậy, chân mày nhíu càng ngày càng chặt.
Nói như vậy, không lẽ nào...
Triệu Chính sau khi xử lý xong tên áo đen kia thì quay về nhà.
Vừa về đến nhà đã lập tức lên phòng Diễm Tinh xem con gái có bị kinh sợ gì không.
Lên đến nơi thấy Diễm Tinh đã ngủ, lúc này mới thả lỏng tinh thần, đến cạnh giường đắp lại chăn cho Diễm Tinh nhìn cô cười sủng nịnh rồi mới ra ngoài.
Vào đến trong phòng, thấy vợ đang ngồi thất thần trước bàn trang điểm.
Triệu Chính nghĩ rằng chắc là vợ vẫn đang nghĩ đến việc của Diễm Tinh buổi sáng, liền đến an ủi: "Giai Ý, A Tinh không sao rồi, em không cần lo lắng quá.
Anh sẽ xử lý tốt việc này!"
"A...Anh về rồi?" Ngô Giai Ý chìm đắm trong suy nghĩ của mình, không biết chồng đã về.
Đến khi nghe giọng liền giật mình quay đầu, thấy Triệu Chính thì thở dài một hơi.
Thấy Giai Ý có tâm sự, Triệu Chính ngồi xuống bên cạnh bà, nắm tay hỏi: "Giai Ý, hôm nay trông em không ổn, có chuyện gì sao?"
Giai Ý đem chuyện hồi nãy A Tinh nói cho Triệu Chính nghe.
Sau khi nghe xong, sắc mặt của Triệu Chính không hề tốt chút nào.
Nếu chuyện này thật sự liên quan đến chú ba, vậy chú ấy muốn bắt Diễm Tinh làm gì? Không lẽ là vì cổ phần ở công ty? Nhớ lại mấy hôm vừa rồi chú ba gọi liên tục gọi, trong lòng Triệu Chính trùng xuống.
Nếu là như vậy, ông sẽ không tha thứ cho Triệu Đức Hải!
Diễm Tinh nằm trên giường sau khi Triệu Chính đi ra khỏi phòng cũng mở mắt.
Cô thật ra vẫn chưa ngủ, chỉ là vừa rồi thấy cha vào phòng nên mới nhắm mắt vờ ngủ.
Diễm Tinh nằm trên giường nghĩ đến việc xảy ra sáng nay.
Thật ra tên áo đen đó đến lúc cha mẹ không còn cô mới biết đấy là người của Triệu Đức Hải.
Cô cố ý nói với mẹ chuyện cô quen tên kia một là để cha mẹ đề phòng sau đó sẽ có cách khiến tên kia khai thêm chuyện.
Hai là cô biết chắc cha mẹ sẽ không bảo rằng cô nói cô biết tên kia, như vậy, cho dù Triệu Đức Hải có biện hộ được cho mình nhưng trong lòng cha mẹ cũng sẽ có cái gai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-11.html.]
Mà chỉ cần như vậy, về sau bất luận là chuyện gì của Triệu Đức Hải cha mẹ cũng sẽ không tin tưởng hoàn toàn.
Chuyện đấy cũng không tính là gì, thật ra chuyện khiến cô suy nghĩ chính là chuyện của Tần Phong.
Tần Phong về sau sẽ là một người có tiếng trong giới thương trường cũng là người nắm quyền ở Tần Thị.
Ở kiếp trước, cô cũng Tần Phong được cha mẹ hai bên hứa hôn từ khi còn bé.
Nhưng về sau cô quen biết Lưu Hạo cha mẹ cũng không làm khó với lại đây chỉ là lời nói miệng của người lớn nên bên bác Tần cũng không nói gì.
Cô và Tần Phong kiếp trước cũng không gặp mặt nhiều.
Chỉ có một lần cô thay vì để Lưu Hạo gây được ấn tượng tốt trước mặt cha mẹ và các anh nên đã đến nhà Tần Phong bàn chuyện công việc.
Ngày đó vì muốn giúp Lưu Hạo lập công, cô đã mất nhiều ngày để viết một bản kế hoạch mở rộng quy mô của thương hiệu thời trang và trang sức cho Hạo Tinh, mà những thiết kế đó đương nhiên là của Lưu Hạo.
Cô đến biệt thự của Tần Phong để nói về bản kế hoạch này.
Thật ra vào thời điểm đó, chỉ có Tần Phong mới có thể giúp cho dự án lúc đấy của cô.
Vì nếu đi kêu gọi đầu tư ở những nơi khác người ta chưa chắc sẽ chịu bỏ ra một số vốn cao như vậy để đầu tư một dự án mà họ không nắm chắc về độ thành công của dự án.
Chỉ cô nói sẽ thành công thì chắc chắn không ai tin, mà vào thời điểm đó đối thủ của Hạo Tinh ép sát từng bước một.
Vì vậy cô mới đến gặp Tần Phong.
Ngày hôm đó cô đến gặp Tần Phong, nhưng quản gia nói hắn có chút việc, bảo cô ngồi chờ một chút ở phòng khách.
Cô ngồi ở đấy hơn một tiếng đồng hồ, thấy người có chút mỏi mà vì việc lớn nên cô cũng không thể làm gì khác.
Cô hỏi quản gia cô có thể đi dạo ngoài vườn được không, quản gia nói có thể nên cô liền đi ra bên ngoài.
Biệt thự này thật sự rộng lớn, cả khu vườn của Tần Thị cô muốn đi bộ hết là không thể nào.
Khi đó cô có tâm sự, vừa đi vừa nghĩ xem làm sao để Lưu Hạo được cha mẹ chấp nhận đến nỗi đi đến chỗ nào cũng không biết.
Đến khi cô nhận ra thì đã đi xa tận đâu, Diễm Tinh chán nản định quay lại thì nơi cô vừa đi phát ra tiếng động.
Chỉ thấy một đám người trong đó Tần Phong dẫn đầu từ một nơi dưới lòng đất đi lên.
Đằng sau hắn là hai người áo đen đang kéo lê một người toàn thân dính máu.