Để anh đưa mẹ giữ hộ, khi nào A Tinh lớn hơn một chút anh lại nói mẹ lại đưa lại cho A Tinh, A Tinh thấy được không?"
"Dạ được!" Diễm Tinh cười vui vẻ đáp ứng.
Dù sao bây giờ cô cũng không phải thật sự là một đứa bé sáu tuổi, sẽ không bất cẩn như vậy.
Nhưng cũng không thể nói cho mọi người biết cô là trùng sinh trở về, với lại cô thấy như này cũng rất tốt.
Có thể làm một số việc mà đời trước cô chưa kịp làm.
Ngày hôm sau, Diễm Tinh và Tuấn Khải được bố mẹ đưa đi học.
Hôm trước sau khi biết tay Diễm Tinh bị vòng tay làm cho bị thương.
Bà mẹ cô đã lấy hết mấy cái vòng tay có khả năng làm cô bị thương đi.
Nói rằng khi nào Diễm Tinh lớn hơn một chút họ lại đưa cho cô.
Diễm Tinh cũng vui vẻ đồng ý.
Đến trước ngôi trường từng gắn bó với cô một thời thơ ấu.
Diễm Tinh lúc này mới cảm thấy mình thật sự đã quay lại.
Quay lại những tháng ngày vui vẻ, cô chào cha mẹ rồi nhanh chóng chạy vào bên trong.
Tuấn Khải thấy em gái chạy như bay vào trong thì hết hồn, cũng ngay lập tức chạy theo vào bên trong.
Dù là hai anh em sinh đôi nhưng Tuấn Khải lại có vẻ già dặn hơn Diễm Tinh.
Rất ra dáng một người anh lớn.
Nói đúng hơn Tuấn Khải rất thương yêu cô em gái này của mình.
Ngày trước đã có lần Tuấn Khải với bạn học đánh nhau chỉ vì vị bạn học kia chọc cho Diễm Tinh khóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-5.html.]
Nói về độ cuồng em giữa hai anh em Hạo Hiên và Tuấn Khải thì Tuấn Khải không hề thua kém Hạo Hiên dù cậu bé bằng tuổi Diễm Tinh.
Diễm Tinh chạy như bay vào trong lớp, nhìn ngó thấy cách đó không xa là hai cô bé xinh xắn thì ngay lập tức bổ nhào tới ôm lấy họ.
Khiến cho hai cô bé bên kia bị dọa suýt nữa thì hét lên.
Cũng may hai cô bé lập tức nhận ra người vừa chạy đến là ai cho nên tiếng hét vừa định thốt ra lại nuốt xuống.
"A Tinh, cậu hù dọa tớ!" Một cô bé mặc váy xanh nhạt trong đó lên tiếng, kèm theo chút giận dỗi.
"Là tớ nhớ hai cậu quá đó!" Diễm Tinh cũng biết mình biểu hiện thái quá dọa đến hai người bạn của mình.
Dù sao giờ họ cũng chỉ là con nít, cô làm như vậy thật sự là hơi quá rồi.
Sau đó cô cười cười cầm tay hai người bạn của mình vào bên trong.
Để mặc ông anh hai đang đứng bên ngoài nhìn cô khó hiểu.
Tuấn Khải thấy em gái mình hôm nay có chút lạ nhưng cũng không nghĩ gì nhiều liền theo bước Diễm Tinh đi vào lớp.
Được sống lại đời này, Diễm Tinh cô chắc chắn sẽ không để bi kịch đời trước diễn ra.
Đời trước dù cô thông minh thì sao? Không phải chính cô lại đưa cả nhà rơi vào kết cục thê thảm như vậy hay sao? Sau đó cô biết được, từ bé cô đã được cha mẹ cùng các anh bao bọc.
Chưa từng trải đời, cho nên khi gặp gỡ Lưu Hạo, cô không thể nhìn ra con người thật của hắn ta.
Giờ ngẫm nghĩ lại, lúc còn yêu, hắn có rất nhiều lúc hắn bất thường.
Nhưng cô lại không để ý, nói đúng hơn là cô không để tâm đến những chuyện đó.
Vì vậy, đời này cô được ông trời thương xót cho sống lại, còn là khi từ bé như vậy cho nên có rất nhiều việc cô có thể thay đổi.
Còn cả người chú quý hóa kia của cô, ngày thường luôn tỏ ra yêu thương chiều chuộng cô.
Nếu ông ta muốn chơi, vậy được, Triệu Diễm Tinh cô từ từ chơi cùng ông ta, thời gian còn dài mà.
Triệu Diễm Tinh cô đời này sẽ sống thật tốt và kéo những người đã khiến bi kịch xảy ra với gia đình cô đời trước đều phải trả giá.