Vạn Thiên Y - Giúp Đỡ Vân Gia

Cập nhật lúc: 2025-05-02 04:16:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc chiến này kết thúc trong sự không ngờ của tất cả, Mạc Thiên Y một mình đánh đập tàn nhẫn hai cường giả Nguyên Anh cảnh, cướp bóc sạch người Lăng gia tới đây.

Thậm chí Bạch Ngân cũng bị cướp, nàng lúc đầu còn cãi lí mấy câu nhưng về sau thì á khẩu không nói được gì. Vì nàng ta tham tài, đồng ý với điều kiện của Lăng Mộ mà tham gia cướp bảo vật của Mạc Thiên Y.

Dù không trực tiếp nhưng nàng ngăn cản Vân Ngọc cũng được tính, vậy lên Mạc Thiên Y chỉ đánh Bạch Ngân một trận chứ không cướp đồ của đối phương.

Hai nhà Lăng, Bạch lần này thiệt hại lên vội rút đi, chỉ còn Vân gia ở lại. Mạc Thiên Y tự nhiên chấp nhận lời mời của Vân Vũ tới nhà làm khách, nàng cũng lấy ra một cây linh dược trả cho Vân Minh coi như bồi thường cái nhà trọ bị đập.

"Cái này?" Vân Minh nhìn Vân Ngọc trưng cầu ý kiến, nhưng Vân Vũ đã lên tiếng bảo hắn nhận lấy, cái này sau này sẽ giúp ích cho việc đột phá lên Vân Minh cũng nghe theo.

Cả đoàn người nhanh chóng trở về Vân gia, để đề phòng Lăng gia và Bạch gia tới đánh thì toàn bộ lực lượng Vân gia đều ra hết, toàn gia tộc được lệnh sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Không cần vậy đâu, để con gấu canh là đủ rồi" Mạc Thiên Y nói.

Nàng ra lệnh cho Hắc Hùng Vương bảo vệ phủ đệ Vân gia, một yêu thú Nguyên Anh cảnh làm gác cửa đủ để hù c.h.ế.t đám người Lăng, Bạch bên kia. Quả nhiên là không ai dám đến cả.

Đùa sao, Hắc Hùng Vương đứng ở đó thì đánh cái rắm à, chạy tới làm bữa tối cho yêu thú chắc.

"Haha tại hạ khâm phục tài của Thiên Y cô nương" Vân Vũ cười lớn, ra lệnh chuẩn bị tiệc rượu tiếp đãi Mạc Thiên Y.

Nàng đương nhiên không từ chối, nhưng từ khi bước chân vào Vân gia nàng đã cảm nhận được một luồng ý thức nhìn chằm chằm mình. Nếu nàng đoán không nhầm thì là cường giả Hư Nguyên cảnh.

Vậy lên nàng trực tiếp hỏi Vân Vũ, khi nghe câu này thì Vân Vũ thở dài đáp: "Đó là một vị lão tổ của Vân gia ta, năm xưa xung kích Pháp Tượng cảnh thất bại mà gần như bỏ mạng, may mắn sóng sót đến giờ đã sắp không chịu nổi bao lâu"

Mạc Thiên Y tỏ ra đồng cảm, nàng sở hữu Luyện Thiên và Âm Dương Phù hai bộ kinh văn lên hiểu rõ cấp độ cảnh giới của nơi này. Pháp Tượng cảnh là một cảnh giới quan trọng để thoát khỏi phàm nhân.

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hư Nguyên, Pháp Tượng, Hợp Thể, Đại Thừa, Hoá Thần, Độ Kiếp.

Tổng cộng mười đại cảnh giới, mỗi cảnh giới chia bốn cảnh giới nhỏ: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn.

Đây chính là con đường tiên đạo mà ai muốn đạt được trường sinh cũng phải đi. Mà khi đạt đến Pháp Tượng cảnh sẽ thành công bỏ đi phàm thai, thân thể sánh ngang yêu thú vững chắc vạn năm không mục, thọ nguyên đạt hai ngàn năm.

"Vị lão tổ kia năm xưa là thiên tài của Vân gia, thời điểm huy hoàng nhất của gia tộc có tới sáu vị Hư Nguyên cảnh toạ trấn. Nhưng qua năm tháng tàn khốc, đến nay chỉ còn một vị còn sống." Vân Vũ thở dài tiếc nuối nói.

Năm xưa Vân gia ở vùng đất này toả sáng đến mức nào, sáu Hư Nguyên cảnh đủ để quét sạch các gia tộc khác mà độc chiếm Thương Vân trấn.

"Dẫn ta đi xem được không?" Mạc Thiên Y khẽ nói, nàng muốn nhìn vị lão tổ Vân gia đó một lần.

Vân Vũ đương nhiên đáp ứng, hai người tiến vào một gian mật thất sâu bên dưới Vân gia. Ở đây chỉ có một căn phòng bằng đá, chính giữa ngồi xếp bằng một lão nhân tóc trắng.

Lão nhân này thân hình cao gầy gò, da bọc xương, hốc mắt sâu thâm đen, cả người không chút sức sống nào mà giống như xác khô. Phải cảm nhận thật kĩ mới biết người này vẫn còn thở, nhịp thở yếu ớt tựa như có thể tắt bất cứ lúc nào.

"Xung kích Pháp Tượng cảnh nguy hiểm, lưu lại đạo thương bên trong, sợ là phải dùng linh dược cấp cao để chữa trị" Mạc Thiên Y khẽ lên tiếng.

Âm Dương Phù kinh mang đến cho nàng đôi mắt âm dương, nhìn thấu bản chất vạn vật. Tổn thương của người này do thời điểm tấn cấp bị phản phệ mà trọng thương, thân thể bị vỡ nát, lại thêm lâu dài không được chữa trị lên ngày càng yếu hơn.

Nhưng Hư Nguyên cảnh có một ngàn năm thọ nguyên, sức sống kinh người, chỉ cần còn hơi tàn thì làm sao dễ dàng c.h.ế.t đi.

"Thiên Y cô nương có cách chữa không? Chỉ cần cô nương cứu sống lão tổ của ta thì mọi tài vật của Vân gia sẽ dâng cho cô nương hết!" Vân Vũ trầm giọng nói, vẻ cầu xin hiện lên nhìn nàng.

"Vân gia chủ không cần như vậy, Vân Ngọc và Vân Minh đều từng ra tay giúp ta, ơn nghĩa này tất nhiên Thiên Y phải trả lại"

Nàng nói xong liền vung tay lấy ra mấy chục cây linh dược toả hương thơm ngát, đây là nàng lấy trên Thiên Đảo, bàn về chất lượng hơn xa mọi linh dược trồng bên dưới đất.

Linh dược được thiên đạo nuôi dưỡng có linh dược nào so được chắc. Lập tức vị lão tổ kia mở mắt tỉnh giấc, lão cảm nhận được sinh cơ to lớn toả ra đang không ngừng tẩm bổ, chữa trị vết thương cho hắn.

"Vân...Vân Vũ, đây là?" Lão khàn giọng hỏi.

Vân Vũ nhanh chóng kể lại mọi chuyện, Mạc Thiên Y cũng mỉm cười nói: "Tiền bối, ta được Vân gia giúp đỡ lên tới trả ơn, ở đây ngài tùy ý chọn hai cây giúp chữa trị vết thương, còn lại lưu cho Vân gia để tăng lên thực lực "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/van-thien-y/giup-do-van-gia.html.]

Lão tổ Vân gia đưa tay lấy hai cây linh dược bỏ vào miệng, vài giây sau cơ thể lão phát sinh thay đổi chóng mặt khi làn da khô quắt từ lâu dần căng hồng trở lại, toả sáng nhàn nhạt.

Cơ thể không chút sinh khí dùng tốc độ mắt thường mà khôi phục lại, mái tóc trắng được nhuộm đen, đôi mắt thâm đen sâu hun hút lập tức sáng rực như ánh lửa.

Ầm!

Một tiếng vang kinh thiên động địa nổ ra, lượng lớn linh khí bên ngoài ồ ạt đổ vào cơ thể, dưới tác dụng của thảo dược mà kéo tu vi của lão lên không ngừng nghỉ.

Hư Nguyên cảnh hậu kỳ tới viên mãn chỉ trong vài cái hô hấp, một canh giờ sau cánh cửa Pháp Tượng cảnh lần nữa bị lão đạp vỡ bước vào. Một luồng khí tức hùng hồn áp bách toả ra bao trùm lấy Thương Vân trấn, khiến ai lấy cũng cảm giác không thở nổi, run sợ như bị thần linh nhìn xuống.

Lăng gia và Bạch gia đều xám xịt mặt, họ nhận ra luồng khí tức này từ Vân gia tới. Gia chủ hai nhà đoán được vị lão tổ còn sống kia đã phá vỡ Hư Nguyên, bước vào Pháp Tượng cảnh.

Cái này chẳng phải nói Thương Vân trấn sau này là của Vân gia à

"Không được, ta phải tìm cách chống lại" Lăng Kính Thiên cắn răng nói.

Ở bên phía Vân gia, quá trình đột phá mất một ngày một đêm mới dừng lại, lão tổ Vân gia dùng thêm nửa ngày thứ hai nữa để ổn định vững chắc cảnh giới, đảm bảo không có bất trách xảy ra.

"Hahaha đa tạ Thiên Y cô nương đã cứu giúp, ta tên Vân Mộc, sau này có gì khó khăn ta nhất định giúp đỡ hết sức!" Vân Mộc đứng lên cười lớn chắp tay thí lễ.

Đây là sự cảm ơn của hắn dành cho ân nhân cứu mạng, Mạc Thiên Y không chỉ cứu hắn mà còn cứu cả Vân gia khỏi hiểm cảnh diệt tộc.

Lăng Kính Thiên một khi đột phá Hư Nguyên cảnh sẽ g.i.ế.c sạch Vân gia, hắn với tuổi già và thương tổn làm sao ngăn nổi một cường giả trẻ tuổi với khí huyết cực thịnh.

Vân Vũ cũng cúi đầu cảm tạ, Mạc Thiên Y chỉ cười nhẹ, nàng chỉ tiện tay mà thôi chứ không quá để tâm lời hứa hẹn giúp đỡ Vân Mộc nói.

Nàng cần giúp sao? Đương nhiên không cần, gặp kẻ địch mạnh hơn thì cắn m.á.u vận chuyển Luyện Thiên kinh trực tiếp thăng cấp tu vi đánh trả, không đánh được thì chạy. Vậy thiên hạ này ai còn có thể gây nguy hiểm cho nàng được.

Chuyện Vân Mộc khôi phục đỉnh cao đã trở thành tin vui, Vân gia ai cũng vui mừng tổ chức tiệc lớn, các gia tộc lớn nhỏ liên tiếp đến nhà dâng lễ vật tỏ thành ý, muốn lấy lòng Vân gia để được bảo vệ sau này.

Trong vài ngày tiếp theo Vân gia tấp nập như lễ hội, người ra kẻ vào không ngớt, thậm chí có vài thôn trấn gần đó nghe tin cũng phái người đến đưa lễ chúc mừng.

Thương Vân trấn là đại trấn trong vòng ngàn dặm quanh Hắc Thiên sơn mạch này, hôm nay Vân gia xuất hiện một Pháp Tượng cảnh đã khiến các gia tộc ở đây vừa mừng vừa lo.

Vậy lên không ai dám lạnh nhạt bỏ qua việc này, ai cũng muốn kéo chút quan hệ với cường giả Pháp Tượng cảnh lúc này.

Mạc Thiên Y ở trong Vân gia ba ngày đều chưa từng lộ diện, nàng yên lặng tu luyện, phân giải dược lực mà Lôi Kiếp dịch lưu lại trong cơ thể. Nếu nhìn tốc độ này chỉ hai ngày nữa nàng sẽ đạt đến Nguyên Anh cảnh.

Tốc độ này quá sức doạ người, Mạc Thiên Y xuyên không đến nay chưa được một tháng mà cảnh giới của nàng tăng nhanh hơn huyết áp người cao tuổi. Hơn nữa độ tuổi của nàng chỉ mới mười năm, mười sáu mà thôi, một Nguyên Anh cảnh không đến mười bảy thực sự yêu nghiệt.

Mạc Thiên Y cảm thấy cái này có liên quan đến hai bộ kinh văn nàng sở hữu, nếu người khác tu luyện tăng cấp cần lĩnh hội đạo pháp thì nàng lại không cần, chỉ cần linh lực đủ liền đột phá dễ dàng.

"Chả lẽ hai bộ công pháp này giúp ta hiểu rõ đạo?" Nàng tự hỏi.

"Thiên Y cô nương, lão tổ gọi người ạ" Bên ngoài hạ nhân Vân gia tới gọi cửa.

Mạc Thiên Y đi ra, nàng theo sự dẫn đường đi tới đại sảnh, ở đây Vân Mộc đang nói chuyện vui vẻ với một nam tử trung niên, tu vi Pháp Tượng cảnh trung kỳ.

"Ngạn huynh, giới thiệu với huynh Thiên Y cô nương" Vân Mọc cười cười nói.

Nam tử tên Ngạn Lân kia nhìn nàng, hắn hơi ngạc nhiên khi lại có một Kim Đan cảnh trẻ tuổi như vậy, hơn nữa ở trên người toả ra khí tức khiến hắn cũng phải e dè không dám dò xét.

"Thiên Y cô nương dự định tiếp theo sẽ đi đâu?" Vân Mộc trầm giọng hỏi, hắn biết Mạc Thiên Y sẽ không ở lại Thương Vân trấn.

"Ta cũng không biết nữa, tùy ý đi phiêu du thiên hạ thôi" Nàng đáp lời.

"Vậy không bằng tới Thiên Lăng học viện ở đế đô, nơi đó tụ hội toàn bộ thiên tài của Vũ quốc ta, lại có tài nguyên phong phú chắc chắn giúp cô nương tiến cảnh nhanh chóng. Ngạn huynh chính là viện trưởng võ viện ở đó" Vân Mộc nói.

Mạc Thiên Y ngạc nhiên không ngờ nam tử này lại có thân phận cao như vậy, mà Ngạn Lân cũng mở lời mời lên nàng quyết định đi Thiên Lăng học viện.

Loading...