Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 135.3: Tình thế căng thẳng

Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:39:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm nay, Phật Tịch ở Thần Tịch Viện thật lâu nhưng chờ được Bắc Minh Thần nên chạy đến thư phòng tìm hắn.

Bắc Minh Thần nhíu mày ngồi ghế xem binh thư, khi tiếng của Phật Tịch mới để sách xuống đứng lên nghênh đón.

"Sao vẫn còn nghỉ ngơi?"

Phật Tịch người nhìn Bắc Minh Thần: "Ta ở một mình sợ hãi."

Bắc Minh Thần nở nụ cười cưng chiều, vuốt tóc Phật Tịch, cúi người hôn lên trán nàng: "Đi thôi, chúng nghỉ ngơi."

"Ừm..."

Bầu khí ngột ngạt trong Thần Vương phủ có Phật Tịch và Giản Triều giúp đỡ dần trôi qua bình yên.

Phật Tịch m.a.n.g t.h.a.i hơn hai tháng, mấy ngày gần đây nôn càng nghiêm trọng hơn. Nàng ăn vào là nôn, ăn gì cũng nôn, cả người vừa khó chịu lại mệt mỏi.

Bắc Minh Thần nhìn thấy, trong lòng yêu thương dâng trào, nhưng hắn còn cách nào, giờ phút này hối hận mình mạnh mẽ hơn.

Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch về phía giường, nàng lại ọe một tiếng, vội ôm chặt nàng để nàng tựa vào vai mình: "Rất khó chịu à?"

Phật Tịch nôn khan mấy tiếng, mệt mỏi dựa vào vai Bắc Minh Thần: "Khó chịu."

Bắc Minh Thần vỗ lưng Phật Tịch, thả nàng xuống giúp nàng lau khóe miệng, dịu dàng nói: "Khê Nhi chịu khổ rồi, chờ sinh con , nhất ̣nh sẽ đánh bọn chúng một trận để trút giận cho nàng."

Phật Tịch vậy khó chịu, u oán ngẩng đầu lên, một tay bóp mặt Bắc Minh Thần tỏ hung ác nói: "Sao chàng đánh bản mình, là chàng khống chế bản , con thì liên quan gì?"

Bắc Minh Thần bị bóp mặt, cúi thấp đầu nói: "Ừm, vậy Khê Nhi dùng sức bóp ."

Phật Tịch nở nụ , hồi lâu mới nhớ chuyện nàng bị ám sát, cười nữa.

"Thích khách là ai? Không là Hoàng thượng chứ?"

Bắc Minh Thần vậy, nhìn thẳng lên: "Bây giờ bản Hoàng thượng khó mà đảm bảo, là Nam Đồng quốc."

Phật Tịch gục đầu xuống: "Nam Âm muốn giết báo thù cho Ngôn Âm à."

Bắc Minh Thần để Phật Tịch xuống: "Lam Thiên nói thai đủ bã tháng sẽ ổn ̣nh lại, chờ một tháng nữa, chúng sẽ xuất phát Nam Đồng quốc."

Phật Tịch gật đầu, buồn bã nói: "Có lẽ trong một tháng này sẽ bình yên."

Bắc Minh Thần an ủi: "Đừng lo lắng, chắc chắn sẽ bảo vệ cho mẹ con nàng thật tốt."

Buổi tối, mọi người tụ tập dùng bữa, bầu khí trong phòng ăn hòa thuận vui vẻ.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, Phật Tịch được nhíu mày đầu hỏi: "Sao vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-135-3-tinh-the-cang-thang.html.]

Bắc Minh Thần giúp Phật Tịch gắp thức ăn, bình tĩnh như có việc gì nói: "Không , ăn nhiều một chút."

Giản Triều thấy thế cũng gắp thức ăn cho Lam Thiên, vui vẻ hỏi: "Gần đây nàng vất vả rồi, ăn nhiều một chút."

Lam Thiên cười lịch sự: "Đa tạ Nhị hoàng tử quan tâm."

Bắc Minh Vũ nhìn bên ngoài phòng ăn, đó cúi đầu xuống, ăn từng miếng biết có vị gì.

Y biết đó là sát thủ Nam Đồng quốc, Nam Đồng quốc và Thi Minh điện liên quan đến , lần này sát thủ có thể xông Thần Vương phủ, nói rõ là người Thi Minh điện tay.

Những sẽ bỏ qua cho y.

Phật Tịch thấy Bắc Minh Vũ lơ đãng, âm thầm nháy mắt với Bắc Minh Thần, y là bảo hắn quan tâm Bắc Minh Vũ.

[Chàng nhìn đứa bé đáng thương biết bao.]

[Mau cho đệ ấy cảm nhận được tình thương của cha, à , tình đệ .]

Bắc Minh Thần bất đắc dĩ , cầm đũa gắp thức ăn cho Bắc Minh Vũ, nhưng khi nói lại trở nên nghiêm khắc.

"Không tập trung ăn còn suy nghĩ gì đó?"

Phật Tịch giẫm lên chân Bắc Minh Thần.

[Ta cảm ơn chàng, chàng mau ngậm miệng lại .]

Sau đó nàng cười ha ha, nhìn qua Bắc Minh Vũ, giọng nói vô cùng dịu dàng: "Ném lời đại ca đệ vừa nói ngoài , có phải thức ăn hợp khẩu vị ? Vậy đệ thích ăn gì? Nói đại tẩu biết, đại tẩu bảo phòng bếp làm cho, ha ha..."

Phật Tịch nói xong, tất cả ở đây đều nổi da gà, phải vì lời nàng nói, mà vì giọng nói của nàng quá buồn nôn.

Bắc Minh Thần khó chịu, Phật Tịch từng nói chuyện dịu dàng với hắn như vậy.

Giản Triều thấy thế vội đổi chủ đề: "Đệ nói người mà chúng mang từ cung về đã được rồi, trả lại , gào mãi ồn ào quá."

Bắc Minh Thần thu hồi cảm xúc khó chịu, khẽ ừm đó gắp thức ăn cho Phật Tịch.

Bắc Minh Vũ cũng dời mắt, bắt đầu ăn từng miếng, trong lúc đó còn lén liếc nhìn Bắc Minh Thần, thấy Bắc Minh Thần chú ý đến mình nữa mới thở dài một .

Trên bàn cơm trở nên bình tĩnh lại, đến khi một mũi tên nhọn lao vụt qua.

Đột nhiên Bắc Minh Thần ngẩng đầu lên vội ôm Phật Tịch tránh qua một bên.

Bắc Minh Vũ lật tay ném ̃a trước mặt, ̃a và mũi tên chạm vào phát tiếng vang. Mũi tên đổi phương hướng xuyên qua cây cột ở cách đó xa.

 

Loading...