Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-03 05:10:18
Lượt xem: 47

Bạch Tử Ly nhìn quả b.o.m đang đếm ngược trước mắt, vẻ mặt không có biểu cảm gì. Hoặc cũng có thể nói là cô không biết nên có biểu cảm gì nữa. Người đồng đội mà cô hết lòng tin tưởng, vậy mà lại là gián điệp của bên tội phạm cài cắm vào.

 

Ngửa mặt lên trời, cô cười khan một tiếng. Hay thật đấy, Bạch Tử Ly! Làm đặc vụ gần mười năm, trà trộn vào biết bao nhiêu hang ổ tội phạm rồi. Vậy mà một con sói sát cạnh bên như thế cũng không biết...

 

Cô ngồi dựa vào cửa sát bên quả bom, rút từ trong túi áo ra một chiếc huy hiệu hơi cũ kĩ đã rỉ sét. Trên huy hiệu còn dính một ít m.á.u không lau kĩ, nhìn không rõ là huy hiệu gì. Cô mân mê chiếc huy hiệu trên tay. Đây là chiếc huy hiệu của người ba quá cố của cô. Ông cũng là một đặc vụ ngầm. Cô tiếp bước theo con đường này của ông chỉ vì muốn mã số huy hiệu 2356 này sẽ còn mãi trên bảng vàng hoàn thành nhiệm vụ.

 

Tiếng tít tít của b.o.m hẹn giờ ngày càng gấp, Bạch Tử Ly chỉ nhẹ mỉm cười, tay xoa xoa dãy số 2356 đã rỉ sét không ít.

" Ba à, ba phải dạy lại con cách nhìn người đó nha. Đến cuối cùng, con vẫn chưa thể nhắm bắt được... Ba à... "

.....

Cảm giác đau đớn dần dịu lại. Bạch Tử Ly không biết mình đang ở đâu nữa, chỉ cảm thấy dưới thân mềm mại đàn hồi như nằm trên một chiếc giường cao cấp vậy.

 

Cô từ từ mở mắt ra, nhìn thấy là trần nhà màu trắng hồng, trong đầu cô liền hiện hàng tá dấu chấm hỏi.

' Có ai tới cứu mình rồi à? Mình đang nằm trong bệnh viện sao? '

 

Cô cố gắng đưa tay mình lên vì sợ xương gãy không cử động mạnh được nhưng cảm giác đau đớn như trong tưởng tượng lại không ập tới. Trong lòng cô lại thêm một trận nghi hoặc nữa. Rốt cuộc là sao đây? Cô nhớ khi đánh nhau với tên trùm, cô đã bị hắn đánh gãy tay rồi mà...

 

Mang một bụng đầy nghi hoặc, Bạch Tử Ly thử trở mình ngồi dậy thì cảm thấy cả người đều rất khoẻ, không hề có dấu hiệu bị thương nào cả. Đang trong lúc khó hiểu liền nghe thấy một âm thanh khàn khàn nặng nề từ sau lưng phát ra:

" Cô đừng nghĩ dùng thủ đoạn này sẽ ép buộc được tôi làm thú phu của cô, Bạch Tử Ly. "

 

Bạch Tử Ly liền quay đầu lại nhìn thì thấy một cảnh tượng mà thiếu nữ gần 30 tuổi như cô không nên nhìn thấy. Một người đàn ông bị xích lại, mặt mày đỏ ửng không ngừng thở dốc khó chịu. Quan trọng hơn là anh ta còn không mặc quần áo!!!

 

Não chưa kịp load là chuyện gì đang xảy ra thì cô đã nhanh tay vớ lấy cái mền bên cạnh quăng tới người đàn ông đó. Sau khi chỗ nhạy cảm đó đã được che lại, lúc này cô mới kịp phản ứng. 

' Tên khỉ nào đây? Sao lại... không mặc gì mà nằm kế mình thế này? '

" Cô còn nói không biết tôi? Nhờ ơn nhờ phước của cô và chú nhỏ của cô mà tôi mới nằm ở đây này. "

 

Bạch Tử Ly nhìn khuôn mặt đẹp trai pha chút sự lưu manh cợt nhã nhưng lại đầy nam tính đó thì liền đầu đầy chấm hỏi đợt hai.

' Mình quen anh ta sao? Là đồng nghiệp ở tổ đội nào vậy ta? Nhưng mình có chú nhỏ hồi nào? Ba mình con một mà. '

 

Kỷ Dạ Thần lúc này mới phát hiện ra, người trước mắt không hề mở miệng nhưng anh vẫn nghe thấy tiếng nói. Lẽ nào là những suy nghĩ trong đầu của cô ta? Anh cắn chặt răng kìm chế sự kích thích của thuốc. Mẹ kiếp, đường đường là thủ lĩnh của tổ chức cướp vũ trụ khét tiếng của đế quốc mà giờ lại như này.

 

Bạch Tử Ly bên này thì đang không ngừng nhớ lại xem người đàn ông trước mắt là đồng nghiệp ở tổ đội nào thì liền bị một cơn đau đầu ập đến. Cô đau đớn ôm đầu nằm ụp xuống nệm, trong đầu những hình ảnh kì lạ cứ thế tuôn vào đầu cô. 

 

Sau một hồi đau nhức, cuối cùng cô cũng ngồi dậy được. Thì ra cô đã xuyên đến thế giới thú nhân trong một cuốn tiểu thuyết harem ngược. Nguyên chủ của thân thể này là nữ chính nhưng tính tình thì có chút... khó mà diễn tả thành lời. Những thú phu của cô ta vì tính cách của cô ta mà hắc hoá, không ngừng tìm cách hãm hại nguyên chủ. 

 

Thật may là cô xuyên vào ngay đầu tiểu thuyết, nguyên chủ vẫn chưa thu nhận thú phu nào cả. Chỉ mới đi gây rối khắp nơi thôi. Nhưng mà nhiêu đó cũng đã đủ thị phi lắm rồi. 

 

Nhìn người đàn ông trước mắt, Bạch Tử Ly bất giác xoa xoa mi tâm mình. Người đàn ông trước mắt chúng là chính thất của nguyên chủ, thủ lĩnh cướp vũ trụ Kỷ Dạ Thần. Anh ta bị chú nhỏ của nguyên chủ đánh bại rồi hạ thuốc quẳng lên giường nguyên chủ để kết làm thú phu. Ai biểu nguyên chủ có ý đồ bò lên giường của chú nhỏ nguyên chủ chứ. Chú nhỏ của nguyên chủ đang tìm kẻ thế mạng cho mình.

 

Bạch Tử Ly nhìn người trước mắt cứ thở dốc liên tục liền nhức đầu không thôi. 

' Giờ phải làm sao đây? Hay mình quăng anh ta ra ngoài cho tự sinh tự diệt cho rồi nhỉ? Nhưng mà không được, anh ta là thủ lĩnh cướp vũ trụ đó. Trong tiểu thuyết, anh ta âm hiểm vô cùng. Không ngừng tìm cách dày vò nguyên chủ. Ôi thần linh ơi ngó xuống mà coi nè, người ta thì xuyên vào tiểu thuyết thanh xuân vườn trường, tổng tài bá đạo. Mình lại xuyên không vô bầy giống đực âm hiểm lại còn bị vấn đề tâm lý nữa chứ. Tôi chỉ muốn được yên ổn thôi mà!!! '

 

Kỷ Dạ Thần nhìn gương mặt bình thản nhưng nội tâm lại đang điên cuồng gào thét của Bạch Tử Ly mà không khỏi nhíu mày. Xuyên không? Tiểu thuyết? Lẽ nào con ác nữ đó đã bị một linh hồn từ nơi khác nhập vào thân thể rồi sao? Và thế giới anh ta đang sống là một cuốn sách? Dù rất khó hiểu nhưng Kỷ Dạ Thần cũng không thể mở miệng ra hỏi được. Anh ta không thể nói ra là anh ta nghe được tiếng lòng của cô ta được.

 

Mặc dù không biết linh hồn khác nhập vào con ác nữ sẽ có tính tình như nào nhưng hình như cô ta hơi ồn... Nãy giờ cứ gào thét loạn xạ cả lên làm anh ta khó chịu hơn nữa. Anh ta không nhịn được liền rên lên một tiếng khe khẽ. Ngay lập tức, tiếng ồn ào như con chim nhỏ liền dừng lại.

 

Bạch Tử Ly nhìn Kỷ Dạ Thần đầy cảnh giác. Cô quên mất là người đối diện còn đang trúng thuốc kích dục. 

' Mặc dù anh ta nhìn khá ngon nhưng mà... Đúng là cơ bụng đẹp thật... Ối dời ơi Bạch Tử Ly, mày tỉnh táo lại cho tao! Trước mặt mày là một con giao long đầy xảo quyệt đó. Mày đừng có bị sắc đẹp này mê hoặc nữa. '

 

Như quyết tâm một việc gì đó, Bạch Tử Ly liền chạy vội đi mất. Vài phút sau cô liền quay lại với một thau nước đá đầy ắp. Chưa để Kỷ Dạ Thần kịp nhìn kĩ liền ào một tiếng tạt vào người anh ta. Kỷ Dạ Thần tức đến mức bật cười, con nhỏ này muốn chết! 

" Sao rồi? Tỉnh táo hơn chưa? Chưa tỉnh thì thêm một thau nữa. " 

Xóm nhỏ có anh

 

Quả thật cách làm của Bạch Tử Ly vô cùng hiệu quả. Kỷ Dạ Thần dù vẫn còn hơi vô lực nhưng đã không còn khó chịu nữa. Anh liền trầm giọng, hỏi một cách dò xét:

" Cô đây là làm gì? Miếng mồi ngon trước mắt mà không ăn sao? "

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/chuong-1.html.]

Vẻ mặt Bạch Tử Ly vẫn vô cùng bình thản như không có chuyện gì nhưng trong lòng lại đang không ngừng chửi thầm tám đời tổ tông của Kỷ Dạ Thần:

' Anh nghĩ anh là ai vậy hả? Miếng mồi ngon trước mắt, haha mắc cười! Anh đẹp trai, cơ bụng sáu múi, cơ n.g.ự.c săn chắc thì đã sao? Tôi thèm chắc. Dính vào anh, tôi c.h.ế.t càng sớm hơn thôi. Biến đi cho đẹp trời. '

 

Bạch Tử Ly giọng điệu nhàn nhạt trả lời:

" Anh đi đi, tôi không có hứng thú với anh nữa. "

Nói rồi cô tiến lại gần mở khóa cho Kỷ Dạ Thần. Kỷ Dạ Thần đứng dậy, xoay xoay cổ tay cổ chân vài cái. Ánh mắt dò xét nhìn Bạch Tử Ly ngày càng sâu đậm hơn. Người mới tới này hình như không ác độc như con ác nữ trước kia. Mỗi tội lắm mồm!

 

Kỷ Dạ Thần nhếch mép lên cười nhạt, vẻ mặt lười biếng nhưng lại tao nhã một cách khó tả. Anh nói với giọng điệu hơi cười cợt:

" Cô thật sự muốn thả tôi đi sao? Tôi là thú phu do chú nhỏ của cô bắt về đó. Cô không thích tôi hay là cô vẫn thích chú nhỏ của cô hơn? "

 

Bạch Tử Ly cười cười, một nụ cười đầy tính chất công nghiệp. Cô điềm tĩnh trả lời:

" Tôi chỉ là không thích anh nữa vậy thôi. Còn tôi và chú nhỏ, chỉ đơn thuần là tình cảm chú cháu. Anh không có việc gì nữa thì đi đi. "

 

Kỷ Dạ Thần nhìn vẻ mặt tỏ ra bình tĩnh của Bạch Tử Ly mà thật muốn bật cười. Nếu không phải anh nghe được tiếng lòng của con nhóc này thì anh cũng sẽ nghĩ cô cao thượng lắm. 

 

' Đây là không muốn đi sao? Sao cứ nhắc đến chuyện thú phu quài vậy? Thật sự là thích mình rồi. Mặc dù mình biết mình cũng khá được săn đón trong đội nhưng mà không ngờ mị lực của mình tới thế giới này vẫn còn. Nhưng mà nhắc tới chuyện của ông chú nhỏ chi nữa. Mặc dù cách nhau có tám tuổi nhưng gu mình cũng không phải thể loại tình yêu cấm kị đâu nha. '

 

Kỷ Dạ Thần càng nghe càng muốn cười. Con ác nữ lúc truớc khiến anh chán ghét bao nhiêu thì người đối diện truớc mặt lại càng khiến anh tò mò muốn tìm hiểu tiếp bấy nhiêu. Ngoài mặt thì bình thản như không có chuyện gì, trong lòng lại líu ríu như một con chim nhỏ. Thật sự là có chút mắc cười mà.

 

Anh xoay người lại, hướng về phía cửa sổ định nhảy xuống. Trước khi đi, anh vẫn không quên nói với Bạch Tử Ly lời cuối:

" Gửi lời chào tới chú nhỏ của cô. Và... Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi, điện hạ nhà thống soái! "

Nói rồi anh ngả người ra sau, liền nhanh chóng biến mất. 

 

Bạch Tử Ly bĩu môi, nhìn chằm chằm về phía cửa. Cuối cùng cũng đuổi được một tên hung thần đi rồi, nhẹ nhõm hẳn. Nhưng ngay sau đó, cô liền khựng người lại. Hình như, cô vừa thả tự do cho một tên tội phạm. 

' Aaaaa, sao mình lại thả tự do cho cái tên đó đi vậy? Tên đó dù sao cũng là thủ lĩnh cướp vũ trụ mà. Lẽ ra mình nên áp giải anh ta đến đồn công an chứ. Mình điên rồi, mình làm trái với đạo đức nghề nghiệp rồi. '

 

Kỷ Dạ Thần đứng dựa lưng vào tường ngay phía dưới bậu cửa sổ phòng Bạch Tử Ly. Anh khẽ cười:

" Quả nhiên là rất thú vị! "

.....

Qua ngày hôm sau, Bạch Tử Ly thức dậy với đôi mắt thâm quầng. Cô vẫn chưa tiếp nhận nổi mình đã xuyên đến nơi này. Là một đặc vụ ngầm của quốc gia, cô là người theo chủ nghĩa duy vật. Việc xuyên vào cuốn tiểu thuyết này vẫn làm cô khó chấp nhận được.

 

Nhưng dù thế nào, Bạch Tử Ly vẫn phải tiếp tục cuộc sống trước mắt. Cô thay đồ, nhanh chóng ăn sáng do người máy robot làm ra rồi lên phi cơ đi đến trường. Phải, nguyên chủ là sinh viên năm hai của trường đại học đế quốc. Vậy nên để tiếp tục cuộc sống của nguyên chủ, cô phải đi tới trường. Haizzz, cảm giác ra trường gần chục năm mà giờ phải đi học lại. Nó khó mà diễn tả thành lời lắm. 

 

Từ lúc bước xuống phi cơ, Tử Ly đã nhìn thấy những ánh mắt ghét bỏ và những lời xì xào bàn tán xung quanh rồi. Được rồi cô hiểu mà, với cái nhân cách thối tha, xịt nước hoa vẫn thối quắc như nguyên chủ thì việc được chào đón mới là chuyện lạ đó. 

 

Bạch Tử Ly giữ vẻ mặt bình tĩnh bước vào trong lớp học. Vừa nhìn thấy cô, mọi người liền dừng bàn tán lại. Cả lớp học yên tĩnh như tờ. Bầu không khí này làm Bạch Tử Ly chỉ muốn có thuật ẩn thân hay thuật độn thổ để trốn đi cho rồi. Nguyên chủ à, cô tai tiếng quá rồi đó.

 

Cô vẫn rất biết điều, chọn vị trí xa nhất với mọi người rồi ngồi xuống. Cô ngồi hàng ghế bay phía trên lớp học. Cảm giác lơ lửng này làm Tử Ly cảm thấy có hơi thích thích. 

 

Ngay sau đó, giảng viên lớp học liền bước vào. Người bước vào là một người thanh niên tầm hai mươi mấy tuổi, vẻ mặt không chút biểu cảm, cả người toát ra vẻ quý tộc khó nói thành lời. Mái tóc màu hơi nâu đỏ dài được thắt lại sau đầu. Mái tóc phía trước rủ xuống tạo lên vẻ yêu mị khó nói. Quần tây đen phối với áo sơ mi trắng cũng không thể nào che giấu được thân hình cao ráo của anh ta.

 

Vẻ đẹp đó, Bạch Tử Ly không cách nào thưởng thức cho nổi. Vì anh ta là một trong các thú phu của nguyên chủ trong tiểu thuyết. Phượng Linh - với vai trò là giảng viên của nguyên chủ nên cũng thường xuyên gặp mặt nguyên chủ. Vì thế cũng liền bị nguyên chủ để mắt tới và đòi làm thú phu. 

 

Phượng Linh là giảng viên trường đại học đế quốc nhưng cũng là người thừa kế của gia tộc thần thú Phượng Hoàng mạnh mẽ. Đừng nhìn anh ta làm giảng viên mà nghĩ anh ta thân thiện. Miệng nam mô, bụng một bồ d.a.o găm thì có. Nếu không phải do nợ ân tình của hiệu trưởng thì anh ta không ở đây làm giảng viên hai năm đâu. Anh ta đã ở tộc Phượng Hoàng của anh ta làm mưa làm gió rồi.

 

Bạch Tử Ly ngồi cuối lớp không ngừng cầu nguyện. Cô không muốn dính vào bất kì tên đàn ông nào đâu:

' Mô phật không thấy mình, mô phật không thấy mình. Cái tên bệnh kiều Phượng Linh này sẽ không thấy mình. Mình không muốn dính vào nợ hoa đào nào nữa. '

 

Phượng Linh nghe thấy tiếng nói liền ngẩng đầu lên nhìn một vòng. Ánh mắt liền nhìn thấy một thiếu nữ đang cúi gằm mặt xuống bàn. Anh khẽ nheo mắt, là ác nữ đó sao? Quả thật giọng nói ban nãy là giọng nữ. Cả lớp học này chỉ có một mình cô là nữ thôi. Không phải cô thì là ai nữa. 

 

Mặc dù ở xa nhưng Phượng Linh vẫn nhìn thấy được, miệng cô không hề mở ra. Vậy rốt cuộc tiếng nói đó là sao đây? 

Anh khẽ gõ xuống mặt bàn hai cái rõ nói:

" Trước khi bắt đầu vào bài học mới, tôi sẽ kiểm tra lại bài cũ. Mời bạn học Bạch Tử Ly đứng dậy trả bài. "

 

Bạch Tử Ly nghe gọi tên mình liền giật thót. Năm phút niệm chú đại bi cũng không giúp cô thoát khỏi cái tên bệnh kiều Phượng Linh này sao? Hắn còn bắt cô trả bài, cô có học ngày nào đâu mà biết.

Loading...