Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-06-07 12:04:39
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Tử Ly vừa chạy về phòng liền đói tới hoa cả mắt. Ban nãy còn thấy ổn lắm mà, tại sao bây giờ lại đói như vậy?
Hệ thống liền ting một tiếng nhắc nhở:
[ Kí chủ thanh tẩy điểm ô nhiễm sẽ hao tổn năng lượng khá nhiều. Bởi vậy nên mới bị đói, cần bổ sung năng lượng khẩn cấp. ]
Bạch Tử Ly liền chậc một tiếng hiểu ra, bảo sao mà đói tới mắt hoa đầu váng luôn rồi. Nhưng bây giờ đói quá, cô không đi lấy đồ ăn nổi. Người nhà cô cũng chẳng có ai. Chú nhỏ trên danh nghĩa Bạc Cận Thâm luôn ở chiến trường. Cô cũng chẳng có thú phu nào, sống một mình với mấy con robot.
Bạch Tử Ly đành nhắm mắt liều chết. Cô bấm nút đỏ trên đầu giường, không nghe thấy tiếng động gì cả. Bạch Tử Ly một đầu chấm hỏi. Không phải nói bấm nút này thì sẽ gọi Huyền Âm tới sao? Không nghe thấy tiếng gì hết, bị hư rồi?
Ngay sau đó Huyền Âm liền bước vào phòng. Khoé mắt Bạch Tử Ly hơi giật giật, tên này là con rùa mà tại sao lại đi nhanh như vậy? Như thể hắn ta ở ngay phòng bên cạnh vậy.
PS: Huyền Âm thuộc gia tộc Huyền Vũ. Trong thần thoại Trung Quốc thì Huyền Vũ là con rùa thần trong tứ đại thần thú.
Huyền Âm nghe thay tiếng lòng của cô liền muốn thanh minh một trận. Anh ta là người tộc Huyền Vũ, là thần thú đó. Chứ không phải mấy con rùa chỉ biết bò chậm chạp đâu nha.
" Điện hạ Bạch, không biết cô gọi tôi là có việc gì vậy? "
Bạch Tử Ly hơi ngượng ngùng, cô hơi tránh ánh mắt của Huyền Âm rồi từ từ nói khẽ:
" Anh có thể... mua cho tôi một ít đồ ăn không? "
" Hả? "
" À thì... Tôi đã một ngày không ăn rồi. Nên có chút yếu sức... "
" Ồ, tôi hiểu rồi. "
Còn chưa kịp để Bạch Tử Ly nói gì thêm thì Huyền Âm đã quay người rời đi. Khoé mắt Bạch Tử Ly hơi giật giật, cái tên này không phải là rùa mà là thỏ mới đúng.
Chưa đầy mười phút sau, Huyền Âm đã trở lại với một đống túi to túi nhỏ trên tay. Anh khẽ nói với Bạch Tử Ly:
" Tôi không biết điện hạ Bạch thích ăn gì nên mỗi thứ tôi mua một chút. Mời điện hạ Bạch. "
Bạch Tử Ly nhìn đống đồ ăn lớn như vậy cũng không nói gì. Cô thật sự rất đói, ăn hết đống này còn được. Cô mở quang não ra rồi nói với Huyền Âm:
" Bác sĩ Huyền, anh kết bạn quang não với tôi đi. Tôi trả tiền lại cho anh. "
" Không cần trả tiền đâu. Chỉ là chút tiền nhỏ... "
Nhưng sau đó Huyền Âm vẫn mở quang não ra đưa về phía Bạch Tử Ly:
" Nhưng tôi vẫn muốn kết bạn với điện hạ. Có được không? "
" Được chứ. " - Bạch Tử Ly vừa ăn vừa chấp nhận kết bạn. Huyền Âm mặc dù là thú phu của nguyên chủ trong cốt truyện, cô cũng không hề có hứng thú gì với anh ta nhưng nếu là kết bạn bình thường thì vẫn được thôi. Dù sao cũng cần anh ta giúp đỡ trong khoảng thời gian này.
Huyền Âm thấy thông báo đã kết bạn hiện lên, khoé miệng liền nhếch lên một nụ cười hiếm thấy. Nếu lúc này Bạch Tử Ly mà nhìn thấy được chắc sẽ ngạc nhiên tới mức trợn mắt. Bởi vốn dĩ trong nguyên tác, Huyền Âm chính là thú phu lạnh lùng nhất của nguyên chủ. Dù đã kết hôn nhưng anh ta lúc nào cũng lạnh nhạt, chưa bao giờ thể hiện thái độ gì với nguyên chủ cả.
Huyền Âm đang khá vui vẻ. Anh quay sang nhìn Bạch Tử Ly ăn uống một cách ngon lành. Nhìn giống cái trước mắt ăn uống thật sự có chút dễ thương, hai má phúng lên như một con thỏ nhỏ. Nhưng càng lúc anh ta càng không thể tin vào mắt mình nữa. Bốn bọc thức ăn lớn đang từ từ vơi đi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, thiếu chủ tộc Huyền Vũ đang tự hoài nghi nhân sinh. Không phải nói giống cái ăn uống ít như mèo sao? Sức ăn này, có thể ngang ngửa với anh ta luôn rồi đó.
Nhưng chưa kịp để cho anh ta kịp định thần lại thì liền nghe tiếng lòng của Bạch Tử Ly truyền đến lần nữa.
' Huhu đói muốn xỉu. Thanh tẩy điểm ô nhiễm thôi mà tưởng như nhịn đói ba ngày. Lần sau mình phải chuẩn bị ăn thật no rồi mới thanh tẩy. Nếu không sẽ xỉu ngang mất. '
Ánh mắt Huyền Âm khẽ nheo lại, thì ra là bị thiếu năng lượng do thanh tẩy điểm ô nhiễm. Cũng phải, một lần thanh tẩy tận 10 điểm ô nhiễm như thế thì cũng phải đổi lại nguồn năng lượng rất lớn mới đủ. Anh ta không ngần ngại gọi thêm mấy phần thức ăn lớn đem đến thêm cho cô.
Sau khi ăn được hơn năm phần thức ăn lớn, lúc này Bạch Tử Ly mới dừng lại. Cuối cùng cũng no rồi, tưởng đâu sắp c.h.ế.t đói rồi chứ. Nhìn lại đống đồ ăn mình đã ăn, cô có chút ngại ngùng nhìn Huyền Âm:
" Bác sĩ Huyền này, hay là để tôi trả tiền lại nhé. Tôi ăn nhiều như này... "
" Không cần đâu, cũng không có bao nhiêu tiền. Nếu điện hạ Bạch muốn trả thù lao thì có thể thanh tẩy điểm ô nhiễm cho tôi được không? "
Bạch Tử Ly nghe vậy liền nghĩ nghĩ một chút. Hình như là không ảnh hưởng gì lắm. Dù sao cô cũng cần điểm ô nhiễm để nâng cấp hệ thống mà. Nếu Huyền Âm muốn thì cô sẵn sàng. Nhưng phải đợi đến ngày mai thôi. Hôm nay cô đã thanh tẩy cho Tưởng Kinh Hằng rồi.
" Được, bác sĩ Huyền. Ngày mai tôi sẽ đến thanh tẩy cho anh rồi xuất viện luôn nhé. "
" Tôi cảm ơn điện hạ Bạch trước. "
.....
Sau khi ăn uống no nê một trận, Bạch Tử Ly lại tiếp tục nâng cấp số điểm thanh tẩy trong một lần lên thành+12. Sau đó cô liền đi ngủ nghỉ dưỡng sức
Ở một hành tinh nào đó không xa tinh cầu trung ương của đế quốc, Bạc Cận Thâm đang ngồi trên xác đống trùng tộc. Tiếng quang não ting ting liên tục phát ra, anh tiện tay nhấp vào coi thử. Oh, là tiếng thông báo Bạch Tử Ly gặp nguy hiểm. Nhưng vẻ mặt của anh lại không có thay đổi chút nào.
Anh làm chú nuôi của Bạch Tử Ly vì được người bạn trong quân đội năm xưa nhờ vả. Năm ấy anh nhập ngũ khi còn rất trẻ. Chỉ mới mười tám tuổi, anh đã gia nhập vào trung đoàn 01 - trung đoàn tinh nhuệ nhất của đế quốc.
Ba ruột của Bạch Tử Ly là La An Thanh, năm ấy là phó đội trưởng của trung đoàn 01. Mẹ của Bạch Tử Ly là Bạch Tử Tuyết - một giống cái tộc Bạch Nguyệt Thố có tinh thần lực cấp S đi cùng chồng ra chiến trường để đánh trùng tộc. Nào ngờ lại xảy ra biến cố, hai người đều thiệt mạng. Trước khi chết, họ đã nhờ anh nuôi dưỡng Bạch Tử Ly giúp họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/chuong-4.html.]
Nếu không phải vì ân tình năm xưa, anh cũng không phải nuôi cô đến bây giờ. Hồi còn nhỏ cô rất ngoan ngoãn và dễ thương. Nhưng càng lớn lại càng bộc lộ bản tính hung ác của mình. Không chỉ vậy còn từng leo lên giường anh. Bây giờ anh không muốn quay về trung ương tinh nữa. Thật sự rất nhức đầu.
Bạc Cận Thâm cúp quang não đi. Anh đứng dậy vẻ mặt bình thản như không có gì quay về căn cứ. Chuyện của Bạch Tử Ly, nếu không nguy hiểm tới tính mạng thì anh không nhất thiết phải quay về.
.....
Bạch Tử Ly nghỉ ngơi một ngày, sáng hôm sau liền đi tìm Huyền Âm thực hiện lời hứa. Trước khi đi tới chỗ Huyền Âm, cô còn cẩn thận ăn một trận no nê rồi mới tới.
Vừa bước vào cửa phòng làm việc của Huyền Âm, cô đã thấy Phượng Linh cũng ngồi sẵn ở đấy. Phượng Linh thấy cô liền nở nụ cười đầy hoà ái:
" Bạn học Bạch, nghe nói hôm nay em muốn xuất viện rồi à? Tôi đưa em về nhé. "
Xóm nhỏ có anh
Bạch Tử Ly nhìn thấy nụ cười đó liền da gà da vịt nổi lên hết. Cái tên bệnh kiều này cười như thế với cô làm gì. Có biết là cô sợ lắm không hả? Nghĩ như thế nhưng cô cũng chỉ mỉm cười nhẹ lắc đầu:
" Không cần đâu thầy Phượng. Em có thể tự về nhà được. "
" Sao lại thế được chứ? Em dù sao cũng là học trò của tôi. Với cả em là điện hạ giống cái cao quý, đi một mình như thế rất nguy hiểm. "
Bạch Tử Ly đang muốn tìm lý do thoái thác thì một người nữa tiến vào phòng. Là Tưởng Kinh Dục. Nhìn cảnh tượng này, chân mày Bạch Tử Ly khẽ giật giật vài cái. Đủ woah rồi đấy, ba vị thú phu trong tứ đại thần thú của nguyên chủ đã có mặt. Còn thiếu mỗi vị thuộc tộc Thanh Long kia nữa thôi là đủ người đánh mạt chược luôn rồi.
Nếu cô nhớ không lầm thì vị thuộc tộc Thanh Long kia học cùng lớp đại học với cô. Cũng là người thừa kế của tộc Thanh Long, cũng là người trẻ tuổi nhất trong bốn người thừa kế của tứ đại thần thú. Hình như giai đoạn này vị kia đang đi lịch luyện ở tinh cầu khác thì phải. Nếu có mặt nữa thì thật sự rất khó xử.
Nghe thấy tiếng lòng của Bạch Tử Ly, cả ba người đàn ông trong phòng đều có chút trầm mặt xuống. Thì ra đều là thú phu trong cốt truyện của con ác nữ đó. Nếu như là con ác nữ trước kia, chắc chắn họ sẽ không muốn tiếp xúc nhiều. Nhưng nếu là cô gái nhỏ bây giờ thì cũng có vẻ không tệ.
Cả ba người đều không rõ suy nghĩ của nhau nhưng dựa vào nét mặt của mỗi người, không khó để thấy họ đang suy xét lẫn nhau. Còn Bạch Tử Ly thì hoàn toàn không biết gì cả.
Cô nhìn bầu không khí có chút kì lạ này liền ho nhẹ một tiếng rồi nói với Phượng Linh:
" Thầy Phượng còn bận trăm công nghìn việc, tôi không dám làm phiền đến thầy. Sau khi tôi thanh tẩy xong cho bác sĩ Huyền liền gọi robot ở nhà tới đón về. Không sao đâu. "
Phượng Linh nghe vậy liền biết cô đang cố tình tránh né mình. Cũng phải, cô không còn là con ác nữ trước kia nữa, việc tránh né anh cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà trong lòng anh vẫn có chút gì đó rất khó chịu. Anh vẫn cố gắng cười một nụ cười hoà nhã:
" Bạn học Bạch không cần lo lắng. Việc ở trường tôi đã sắp xếp xong rồi nên không bận gì mấy. "
" Phượng thiếu còn nhiều việc, hay là để tôi đưa điện hạ Bạch về cho nhé. " - Lúc này người mới tới, Tưởng Kinh Dục liền lên tiếng.
Nghe thấy lời nói của anh, Bạch Tử Ly suýt chút đứng không vững. Tên này muốn làm gì đây? Hôm qua cô đã trả nợ bằng cách thanh tẩy điểm ô nhiễm cho em trai anh ta rồi mà. Chẳng lẽ còn hận cô sao?
Cô vội vàng lắc đầu, nhất quyết từ chối luôn cả Tưởng Kinh Dục:
" Không cần đâu, Tưởng thiếu còn phải lo cho Tưởng nhị thiếu. Tôi không dám làm phiền đâu. "
Nói rồi cô liền nhanh chóng bước đến chỗ của Huyền Âm. Cô không thể nào đứng đây thêm một chút nào nữa. Cô rất sợ phải dính vào mấy tên này. Trốn càng nhanh càng tốt.
Huyền Âm thấy cô tới chỗ mình liền nhàn nhạt cười. Không tranh không giành mới là biện pháp tốt nhất. Cô gái nhỏ trước mắt không giống như con ác nữ kia. Càng tỏ ra ân cần thì càng làm cô ấy phản cảm hơn mà thôi.
Phượng Linh nhìn thấy nụ cười nhạt của Huyền Âm liền sa sầm mặt mày. Anh đã quá hiểu người bạn thân từ nhỏ này của mình rồi. Mỗi khi đạt được mục đích gì đó, Huyền Âm liền cười nhẹ như thế. Tên này cũng có ý đồ với Bạch Tử Ly.
Huyền Âm thấy Phượng Linh nhìn mình thì cũng không tỏ ra thái độ gì. Anh biết Phượng Linh đã nhận ra rằng anh cũng có ý đồ với Bạch Tử Ly rồi. Nhưng thế thì sao chứ? Một vị điện hạ vừa xinh đẹp, vừa mạnh mẽ lại còn tốt bụng như thế, không có ý đồ mới là đồ ngu đó.
" Cảm ơn Bạch điện hạ đã đến thanh tẩy điểm ô nhiễm cho tôi. Không biết tôi có cần làm gì không? "
" Không cần đâu, anh ngồi im là được rồi. "
Nói rồi, Bạch Tử Ly liền đặt tay lên tay của Huyền Âm. Nửa phút sau liền rút tay về, cô nói với anh:
" Đã xong rồi. Vậy thôi tôi xin phép được về trước. Hai ngày sau tôi sẽ tái khám. "
" Được, vậy điện hạ Bạch có cần tôi hộ tống về nhà không? "
Bạch Tử Ly nghe vậy liền cười cười xua tay tỏ vẻ không cần. Lại một tên nữa muốn làm tài xế đưa cô về. Thật sự là phiền não c.h.ế.t đi được. Không có chuyện gì làm thì đi uống cafe hóng gió đi, đừng có quan tâm tới cô nữa được không?
Cô liền nhanh chóng rời khỏi hiện trường ba tên thú phu của nguyên chủ. Nếu ở lại thêm phút giây nào nữa chắc cô sẽ không chịu nổi mất. Mấy tên này đều phiền phức như nhau.
Khi leo lên được chiếc phi cơ lái tự động, lúc này cô mới thầm thở phào một hơi. Từ khi cô xuyên vào nguyên chủ đến nay chưa đầy một tuần mà đã gặp được bốn tên thú phu rồi. Nghĩ đến mấy tên còn lại, người sau còn khó đối phó hơn người trước. Cô liền cảm thấy ngày tháng sau này sẽ rất mệt mỏi.
Để giải toả tâm trạng mệt mỏi của mình, Bạch Tử Ly quyết định đến trung tâm mua sắm. Mọi nỗi buồn đều có thể giải quyết bằng việc mua sắm. Mặc dù kiếp trước cô là đặc vụ ngầm của quốc gia nhưng dù sao cô cũng là con gái mà. Thích mua sắm là chuyện đương nhiên thôi.
Vừa bước vào trung tâm mua sắm, hàng loạt ánh nhìn liền đổ về phía cô. Bạch Tử Ly đầu đầy chấm hỏi, đây là cô đi mua sắm hay cô bị đem vào viện bảo tàng vậy? Sao ai cũng nhìn cô như thế hả?
Phong Vân Kinh đang ngồi đàm phán làm ăn liền nghe tiếng ồn ào phía dưới sảnh. Anh hơi nhíu mày, sai trợ lý của mình đi xuống xem tình hình ở dưới. Kỷ Dạ Thần ngồi đối diện ánh mắt hơi lơ đãng nhìn ngó xung quanh. Tâm trí anh bỗng nhiên nhớ lại cô gái nhỏ nhà thống soái đó. Một cô gái nhỏ thú vị như vậy, bữa nào có dịp anh sẽ quay lại chỗ đó trêu ghẹo cô một chút.
Đang suy nghĩ lơ đãng tới cô, bỗng một âm thanh quen thuộc truyền đến:
' Mấy cái người này nhìn mình như thế làm gì? Còn xì xào bàn tán nữa. Mình không muốn đi mua sắm nữa, mình muốn đi về. '
Kỷ Dạ Thần liền đứng dậy, tiếng nói này là của cô ấy. Cô ấy đang ở dưới trung tâm thương mại. Phong Vân Kinh cũng nghe thấy tiếng nói này liền khó hiểu nhìn quanh một lượt. Xung quanh anh không có một điện hạ giống cái nào, sao lại nghe được âm thanh này?