Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-06-27 06:48:06
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Tử Ly lại hoàn toàn không biết rằng, người mà cô đang vô cùng sợ hãi lại vô tình hữu ý quan sát cô. Lúc đầu Thanh Thanh Tử cảm thấy có một tiếng nói dịu dàng vang lên trong đầu mình. Nhìn khắp cả lớp, cũng chỉ có con ác nữ kia thôi.
Nhưng sau khi nhìn kĩ mới thấy, cô ta không mở miệng nói chuyện vậy mà anh vẫn nghe thấy. Quan sát thêm một hồi, Thanh Thanh Tử phát hiện hình như con ác nữ này rất khác trước đây. Nếu là trước đây nhìn thấy anh, chỉ hận không thể nào dán người mình lên người anh. Không chỉ vậy còn làm những hành động rất... khó nói nữa.
Bây giờ lại sợ anh đến vậy. Chỉ cần giả vờ nhìn cô ta một cái, cô ta đã hoảng loạn quay mặt đi chỗ khác. Trong lòng lại cứ niệm kinh không nhìn thấy, không nhìn thấy. Thanh Thanh Tử nén sự tò mò của mình vào trong vì giảng viên đã bước vào lớp.
Phượng Linh hôm nay vẫn ăn mặc chải chuốt như mọi khi, chỉ có điều hôm nay anh ta lại có thêm chút gì đó khác khác. Bạch Tử Ly cũng không muốn quan tâm tới. Dù là Thanh Thanh Tử hay Phượng Linh, cô đều không muốn động vào.
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ một phía của cô, Phượng Linh lại hoàn toàn không nghĩ vậy. Vừa nhìn thấy cô, Phượng Linh lại cười đầy hiền hòa như anh trai nhà bên:
" Bạn học Bạch đã có thể đi học lại rồi à? Chúc mừng em nhé. "
Bạch Tử Ly cười một nụ cười cứng ngắc với Phượng Linh. Cô cố gắng kìm chế cảm xúc của mình để nói lời cảm ơn. Nhưng Phượng Linh lại gần như hoàn toàn không muốn tha cho cô.
Anh ta lại thao thao bất tuyệt cái gì mà dù là một điện hạ giống cái nhưng vẫn phải cố rèn luyện thể chất để bảo vệ cho bản thân. Rồi cái gì mà một giống cái vẫn chưa có thú phu nào như cô lại càng phải tự rèn luyện để bảo vệ bản thân hơn nữa.
Xóm nhỏ có anh.
Nếu có gì thắc mắc thì hãy liên hệ với ad qua page trên phở bò: Xóm nhỏ có anh
" Vậy nhé! Bạn học Bạch từ này sẽ cùng lớp mình học ngoại khoá thể dục và huấn luyện. Các bạn trong lớp nhớ giúp đỡ bạn học Bạch đó. "
Bạch Tử Ly ngơ ngác, cô đã đồng ý đâu. Sao mà tự tiện quyết định thay cô vậy? Cô nghiến răng, siết chặt nắm tay muốn đánh người của mình lại:
' Tên chim lửa này là cố tình hãm hại mình. Ai rảnh mà đi học ngoại khoá chứ? Ai rảnh? Ai rảnh? Mình còn chưa kịp đến thần điện để học cách sử dụng tinh thần lực nữa. Cứ như vậy thì sẽ bị phí mất mấy chai thuốc hồi phục tinh thần của hệ thống cho quá. '
Bạch Tử Ly cười cười, ghìm giọng run rẩy vì tức giận của mình lại:
" Thưa thầy Phượng, thật xin lỗi ý tốt của thầy nhưng mà em còn muốn tới thần điện học sử dụng tinh thần lực nữa. "
" À, cái đó bạn học Bạch đừng lo. Thần điện thường dạy cho các giống cái vào hai ngày cuối tuần. Điện hạ không cần sợ phải trùng lịch. "
Cuối cùng Bạch Tử Ly vẫn không thể chống chế được với con chim xảo quyệt đó. Buổi chiều cô lại phải vác cái thân thể này lên trường học ngoại khoá.
Vừa nhìn thấy cô, các bạn học chung lớp đã xì xào bàn tán:
" Một giống cái mà học cái ngoại khoá này chi chứ? Sức lực có bao nhiêu đâu mà đòi học chiến đấu. "
" Chút nữa cô ta xỉu lại mất công đưa lên phòng y tế nữa. "
" Khổ nhất là ai phải đánh cặp đối kháng với cô ta. Ra tay nặng thì bị nói là ức h.i.ế.p giống cái, ra tay nhẹ nhàng thì chẳng có rèn luyện được gì cả. Tôi là tôi xin kiếu trước. "
Bạch Tử Ly nghe hết những lời đó vào tai nhưng cô hoàn toàn không quan tâm. Cô cũng đâu phải muốn tới, là cái tên chim lửa kia ép cô tới mà. Bạch Tử Ly kiếm một chỗ vắng người ngồi xuống nghỉ ngơi.
Ở một góc không xa, có một người thanh niên đang âm thầm quan sát cô. Từ sáng tới giờ Thanh Thanh Tử đã nghe được rất nhiều tiếng lòng của cô. Có những chuyện anh rõ ràng, có những chuyện lại rất mơ hồ.
Ví dụ như việc anh ta là một trong các thú phu của cô ta. Cũng hiểu rằng cô ta đã là một con người khác đến đây. Nhưng còn việc ở trong sách và nữ chính nam chính là như nào thì anh chưa hiểu lắm? Lẽ nào thế giới họ sống là một cuốn sách sao?
Thanh Thanh Tử cứ đứng đó im lặng quan sát cô. Còn Bạch Tử Ly thì mệt mỏi ngáp ngắn ngáp dài. Cô muốn về nhà hoặc ít nhất là đến thần điện để học thêm cái mới. Chứ mấy này làm cô chán quá.
Phượng Linh từ trên không đáp xuống, lông phượng hoàng bay lả tả khắp nơi. Anh ta là giảng viên dạy học kiêm luôn cả giảng viên dạy thể chất. Ai bảo anh ta là sinh viên tốt nghiệp giỏi nhất của trường đại học đế quốc chứ. Từ học vấn đến thể lực, không điểm nào chê được.
Anh ta cho cả lớp khởi động sơ bộ rồi lại quay qua nói với Bạch Tử Ly:
" Bạn học Bạch là điện hạ giống cái nên sẽ có phương pháp học đối kháng khác với chúng ta xíu nhé. Khi một bạn học lên đối kháng với bạn học Bạch thì đeo thiết bị kiểm soát dị năng - hình thú vào. "
Cả lớp xôn xao một trận, học đối kháng mà lại không được dùng dị năng và hình thú sao?
" Như vậy thì đánh đ.ấ.m gì nữa? Khác nào con nít đánh nhau không? "
" Ai học đối kháng với cô ta thì học? Tôi không học. Nhàm chán chẳng được ích lợi gì. "
" Phải phải, còn mang tiếng đánh nhau với giống cái nữa. Hại nhiều hơn lợi. "
Phượng Linh mỉm cười, ôn tồn giải thích:
" Sức chiến đấu không chỉ có mỗi dị năng và hình thú mà còn có cả kĩ thuật chiến đấu. Các em chỉ biết dựa vào dị năng và hình thú để chiến đấu theo bản năng thì sẽ không thể phát huy tối đa được. "
" Nhưng như vậy thì một giống cái cũng không thể đánh lại một giống đực được. "
" Không thử sao mà biết được. "
Nói rồi Phượng Linh liền gọi Bạch Tử Ly và một thú nhân giống đực khác bước lên sân đấu đối kháng. Thú nhân đấu đối kháng tên Địch A Tư, hình thú chó sói tuyết. Thân hình anh ta to lớn, cao hơn cả Bạch Tử Ly ba cái đầu. Nhìn sao cũng không thể thắng nổi.
Địch A Tư đeo vòng kiểm soát vào, hơi lắc lắc cổ tay. Anh ta nở một nụ cười chế giễu:
" Điện hạ giống cái, nếu tôi có lỡ tay đánh cô bị thương thì cô cũng đừng méc tội với chú nhỏ của cô nhé. "
Bạch Tử Ly chỉ im lặng mỉm cười. Hừ, không dùng dị năng, không hoá hình thì chưa biết được ai làm ai bị thương đâu.
Phượng Linh vừa ra hiệu trận chiến bắt đầu. Địch A Tư đã xông vào trước. Anh ta vung một nắm đ.ấ.m cực mạnh về phía Bạch Tử Ly. Anh ta cứ nghĩ rằng làm như vậy hầu hết các giống cái sẽ sợ hãi, càng làm anh ta thêm khí thế.
Nào ngờ Bạch Tử Ly chỉ nghiêng người nhẹ nhàng né tránh. Địch A Tư bất ngờ, không kịp rút tay về đã bị Bạch Tử Ly bắt được bẻ quặp ra sau. Anh ta đau đớn ngã khụy xuống. Cô còn bồi thêm một đá vào cằm anh ta, cho cái mồm thối này dám chế nhạo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/chuong-9.html.]
Địch A Tư cố sức vùng vẫy để thoát ra nhưng hoàn toàn không thể. Anh ta cứ vùng ra một cái, Bạch Tử Ly lại đá anh ta thêm một cái. Lại toàn đá vào bụng và mặt, đau không chịu nổi. Phượng Linh đếm giờ, cuối cùng chiến thắng thuộc về Bạch Tử Ly.
Cả lớp chấn động, chưa thoát khỏi cảnh tượng vừa rồi. Ai mà ngờ được một giống cái lại có thể áp chế làm cho một thú nhân đực cấp B không thể thoát ra nổi. Phượng Linh thấy thế càng đổ thêm dầu vào lửa:
" Đấy các bạn thấy chưa? Các bạn bị mất đi dị năng và hình thú còn đánh không lại một giống cái nữa. "
Cả lớp nghe vậy thì tức điên lên. Nhao nhao lên đòi so kè một trận. Bạch Tử Ly thì nhìn Phượng Linh đầy sự tức giận, cái tên này là kiếm chuyện cho cô làm? Đợi đấy, có dịp cô sẽ đánh luôn cả anh ta.
Thú nhân thứ hai lên đối kháng với Bạch Tử Ly là Sầm Nghi, một thú nhân tê giác cấp B. Vừa bắt đầu trận, anh ta đã xông tới trước mặt Bạch Tử Ly. Cô khẽ cười thầm, tên này vẫn chưa rút ra bài học từ tên sói hồi nãy.
Nắm đ.ấ.m vừa vung ra, cô đã cúi người né tránh. Sau đó còn bồi thêm một đ.ấ.m móc vào cằm anh ta khiến thú nhân kia đau đớn. Không để anh ta có cơ hội trở mình. Bạch Tử Ly liền tục đánh vào mấy huyệt đạo của Sầm Nghi khiến con tê giác đó lảo đảo. Cuối cùng vẫn là chiêu thức cũ, một đá vào mồm để dạy dỗ cái mồm tiện này.
Liên tiếp hai thú nhân bị đánh bại khiến cả lớp càng thêm ngỡ ngàng. Nếu một người thì còn gọi ăn may nhưng đã liên tiếp hạ gục hai người rồi. Còn may chỗ nào được nữa.
Nhưng trận chiến vẫn tiếp diễn. Cứ lên sàn một người, Bạch Tử Ly liền đánh một người. Những kẻ nào cười ít thì bị đánh ít, những kẻ cười nhiều thì bị đánh nhiều. Miệng tiện nói xấu cô thì bị đánh vào mồm nhiều hơn. Nói chung là có thù tất báo.
Cuối cùng cũng chỉ còn lại một người mà Bạch Tử Ly chưa đánh, là Thanh Thanh Tử. Bạch Tử Ly thấy Thanh Thanh Tử cứ nhìn mình từ đầu trận tới giờ cũng hơi sợ hãi. Cái tên này không thực sự tham gia đối kháng với cô chứ?
Nhưng chưa kịp để Bạch Tử Ly suy nghĩ thì Thanh Thanh Tử đã bước lên sàn đấu đối kháng và đeo dụng cụ kiềm hãm vào tay. Cô nhìn một loạt hành động đó liền hoảng. Thật sự muốn đánh cô sao? Tên này ghét cô đến vậy rồi?
Những thú nhân ban nãy cô còn có thể đánh được, nhưng cái tên này thì cô không chắc lắm. Những người trước đa số chỉ là cấp B hoặc cấp C, cao lắm là cấp A. Còn cái tên này là cấp SS đó, không chỉ vậy nguyên hình còn là thần thú nữa. Sức mạnh này đã vượt quá khả năng của cô rồi.
Bạch Tử Ly vừa định giơ tay xin rút lui thì Thanh Thanh Tử đã chuẩn bị cho trận đấu. Cô liền hoảng, định nhảy xuống sàn. Thì Phượng Linh đã cười cười nói:
" Đừng sợ, bạn học Thanh biết chừng mực mà. "
Bạch Tử Ly còn chưa kịp nói gì đã thấy một cú đ.ấ.m lao tới. Cô vội bật người né tránh, cú đ.ấ.m sượt qua mặt cô kéo theo âm thanh xé gió. Mé nó, đây là chừng mực mà anh ta nói?
Cô phải nghiêm túc chiến đấu một trận ra trò rồi. Thanh Thanh Tử thế công mạnh mẽ, toàn lực mà đánh tới. Bạch Tử Ly né tránh rồi tìm cách phản công lại. Đối đầu với những kẻ mạnh hơn mình, tuyệt đối không thể dùng cứng đối cứng.
Lại một cú đ.ấ.m vào người, lần này Bạch Tử Ly không kịp tránh né, ăn trọn một phát vào bụng. Trong phút chốc, cô tưởng nội tạng của mình đã nát theo cú đ.ấ.m đó. Tên này ghẹo điên cô rồi!
Thanh Thanh Tử trong phút chốc liền thấy lối đánh của cô thay đổi. Lúc trước chủ yếu chỉ tránh né rồi phản công đôi chút. Bây giờ cô ta lại chủ động tấn công. Thanh Thanh Tử cũng không chùn bước, cuốn theo lối tấn công của Bạch Tử Ly.
Bạch Tử Ly cười thầm, trong một trận chiến nếu bị cuốn theo lối đánh của người ta sẽ rất dễ mất phương hướng. Quả nhiên sau khoảng mười chiêu so tài, Thanh Thanh Tử đã nhận ra vấn đề.
Bạch Tử Ly tưởng chừng là tấn công không có mục đích. Nhưng dần dần anh mới phát hiện ra, đó là những đòn nhử của cô. Những đòn cô thật sự đánh ra toàn nhằm vào những huyệt đạo yếu điểm của anh như cổ, khớp tay, n.g.ự.c bụng hay hai bên thái dương, mắt, mũi,...
Cảm giác đau đớn bắt đầu xuất hiện, trán Thanh Thanh Tử bắt đầu rịn ra một lớp mồ hôi mỏng. Quả thật càng đánh càng bị động theo lối đánh của cô. Bên phía Bạch Tử Ly cũng chật vật không kém. Tên này quả thật là thú nhân cấp SS, vậy mà vẫn chưa gục.
Cô đánh vào huyệt đạo yếu ớt của hắn. Đây là loại võ cổ truyền kết hợp với nghiên cứu huyệt đạo. Đánh vào những chỗ đó, có là con trâu cũng gục ngã. Vậy mà bây giờ hắn ta vẫn còn đứng vững. Anh ta còn khủng bố hơn cả trâu.
Cả hai đang dần kiệt sức. Thanh Thanh Tử cũng không ngờ một giống cái lại đánh ngang tay với anh như vậy. Dù là bị kiềm hãm dị năng và hình thú nhưng một giống cái có thể đánh tới mức này cũng rất đáng nể.
Còn cả lớp thì đều im lặng, không ai nói gì nữa. Hồi đầu họ còn cười nhạo một giống cái yếu ớt không học thể chất nổi. Bây giờ cô lại từng chút vả mặt mọi người. Đến cả Thanh Thanh Tử cũng chỉ đánh ngang tay. Nếu giống cái có thể hoá hình và có dị năng thì Bạch Tử Ly hoàn toàn có thể đè bẹp họ.
Trận chiến bất phân thắng bại, cả hai đều mệt mỏi tới rệu rã. Bạch Tử Ly thì toàn thân đều trúng đòn. Mặc dù cô cũng đánh lại không ít nhưng sức mạnh của một người đàn ông trưởng thành không phải là thứ dễ nói.
Thanh Thanh Tử cũng bị đánh cho xì cả m.á.u mũi. Cô ta cứ nhằm vào mặt anh ta mà đánh. Dù anh ta không mấy quan tâm tới diện mạo của mình. Nhưng anh ta cũng không muốn ra ngoài đường với hai mắt bầm tím và mũi bị gãy làm hai đâu.
Phượng Linh thấy hai người đã không còn có thể đánh được nữa thì ra hiệu cho dừng trận đấu. Vừa kết thúc trận đấu, Bạch Tử Ly đã không gượng nổi mà ngất thẳng trên sàn đấu. Thanh Thanh Tử cũng không tốt hơn là mấy. Anh đã ho ra vài ngụm máu.
Cả lớp xôn xao chạy lên sàn đấu để coi tình hình giữa bọn họ. Một người thì ngất xỉu ngay trên sàn, một người thì liên tục ho ra máu. Thật sự quá khủng khiếp.
" Thầy Phượng, bây giờ phải làm sao? "
" Tôi đưa bạn học Bạch lên phòng y tế. Các em dìu bạn học Thanh lên phòng y tế luôn đi. "
Cả một đoàn người nhao nhao lên phòng y tế. Bác sĩ trực ban y tế thấy cảnh này cũng không khỏi kinh ngạc. Hai đứa nhóc này, rốt cục bị làm sao vậy?
" Thầy Phượng, đây là... "
" Bọn trẻ học đối kháng quá mức thôi. "
" Gì chứ? Một điện hạ giống cái mà cũng phải học đối kháng sao? "
Phượng Linh cười mỉm:
" Đừng xem thường tiểu điện hạ này nhé. Cả lớp đều bị cô ấy đánh qua một trận rồi. Ngay cả Thanh Thanh Tử cũng bị đánh cho bầm dập không kém kìa. "
Vị bác sĩ trực ban nhìn qua một lượt. Quả thật mặt mày ai nấy đều sưng vù. Điện hạ giống cái kia mạnh mẽ như vậy sao?